Thế nhưng, Hàn Khê Linh lại hoàn toàn không để ý đến lời khuyên can của Đào Tòng Dung, thái độ vô cùng kiên quyết, “Ngươi rốt cuộc có đi hay không?”
Thấy Hàn Khê Linh đã tức giận, Đào Tòng Dung cũng không dám nói nhiều, đành nói: “Tiểu thư đi đâu, ta đi đó.”
“Vậy thì đi thôi.”
Dứt lời, Hàn Khê Linh đã thẳng bước ra khỏi phòng.
Cũng may nơi ở của nàng nằm ở phía sau của Thiên Cương Tông, ngày thường tu luyện giả đến đây cũng không nhiều, đến nỗi tu luyện giả xuất hiện gần tẩm cung của Đế Bắc Thần lại càng ít.
Chỉ cần nàng cẩn thận một chút, trên đường đi có thể tránh được rất nhiều người, có lẽ sẽ không bị phát hiện.
Dọc đường đi, Đào Tòng Dung đi phía trước giúp Hàn Khê Linh chú ý tình hình xung quanh, nói ra, chuyến đi này của họ quả thật xem như vận khí không tồi.
Chỉ là, họ không biết rằng ở không xa, ám vệ mà Đế Bắc Thần phái đến bảo vệ Bách Lý Hồng Trang đã thu hết tất cả vào trong mắt.
“Hắc Minh, chúng ta có cần đi ngăn họ lại không?”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
“Không cần, Thiếu tông chủ chỉ bảo chúng ta chú ý động tĩnh xung quanh, cho dù Hàn Khê Linh có qua đó cũng không tìm thấy phu nhân, không cần lo lắng.”
So với Hàn Khê Linh, điều Đế Bắc Thần lo lắng hơn là hai vị điện chủ sẽ gây bất lợi cho Bách Lý Hồng Trang.
Dù sao, hai người này đã ở Thiên Cương Tông lâu như vậy, năng lực cũng không thể xem thường.
Hàn Khê Linh một đường thuận lợi đến tẩm điện của Đế Bắc Thần, gương mặt nhỏ vốn căng thẳng lúc đến nơi cũng lộ ra vẻ đắc ý.
Hóa ra, Đế đại ca chẳng qua chỉ nói miệng một câu thôi, chứ không có dặn dò gì thêm.
“Bách Lý Hồng Trang!”
Hàn Khê Linh hét lên một tiếng, nhưng lại phát hiện không có ai trả lời.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Thấy vậy, Hàn Khê Linh không khỏi cau mày, lập tức quay người nói với Đào Tòng Dung: “Ngươi đi tìm thử xem.”
Đào Tòng Dung vội vàng gật đầu, “Được, ta đi tìm ngay.”
Khi Đào Tòng Dung vào trong tẩm cung tìm kiếm bóng dáng Bách Lý Hồng Trang, Hàn Khê Linh cũng bước vào.
Bách Lý Hồng Trang lại dám không thèm đáp lại nàng, nữ nhân này thật sự cho rằng bây giờ mình giỏi lắm sao?
Đào Tòng Dung nhanh chóng mở cửa từng phòng, chỉ là trong các phòng đều không thấy bóng dáng Bách Lý Hồng Trang, cùng lúc đó, tình hình của Hàn Khê Linh cũng y hệt.
“Tiểu thư, trong phòng không có tung tích của Bách Lý Hồng Trang.” Trên mặt Đào Tòng Dung hiện lên một tia nghi hoặc.
Hàn Khê Linh cũng cau mày, “Bách Lý Hồng Trang nhất định là biết Đế đại ca rời đi rồi thì nàng ta không còn chỗ dựa, cho nên cố tình trốn ta.
Nhưng mà, nàng ta muốn trốn ta thì không dễ như vậy đâu!”
Hàn Khê Linh lại nhìn về phía Đào Tòng Dung, nói: “Tiếp tục tìm, nhất định phải tìm ra Bách Lý Hồng Trang.”
Chỉ cần Bách Lý Hồng Trang còn ở trong tẩm cung này, nàng sẽ không thể nào không tìm ra.
Ba con thú nhỏ cũng chú ý đến động tĩnh phía trên, thiết kế của thạch thất này rất kỳ lạ, ở trên lầu căn bản không thể phát hiện sự tồn tại của nó, nhưng ở trong thạch thất lại có thể biết rõ động tĩnh phía trên.
“Hàn Khê Linh kia quả thật là tà tâm bất tử, Đế Bắc Thần vừa mới đi, nàng ta đã lập tức tìm đến, thật là kỳ quái.”
Trong mắt Tiểu Hắc không giấu được vẻ chán ghét, bây giờ sau khi vạch trần bộ mặt thật của Hàn Khê Linh, tất cả những gì nàng ta thể hiện ra đều khiến người ta ghê tởm.
“Không sao, cứ để nàng ta ở trên đó tìm đi, dù sao cũng không tìm ra được manh mối nào đâu.” Bách Lý Hồng Trang nhàn nhạt nói.
Hiện giờ Hàn Khê Linh chắc chắn là tức đến hộc máu, chỉ muốn tìm được nàng để trút giận, và một khi không tìm thấy, e là sẽ càng thêm tức giận.
Đối với tình huống này, nàng cũng rất vui lòng chứng kiến.