“Hàn Khê Linh, lời này của ngươi có ý gì?”
Gương mặt xinh đẹp của Hạ Chỉ Tình đầy vẻ phẫn nộ, nàng đã sớm xem Hàn Khê Linh này không vừa mắt, không ngờ nàng ta lại nói ra những lời quá đáng như vậy, đổi lại là ai cũng không thể nhịn được mà không tức giận.
Hàn Khê Linh cười lạnh, liếc nhìn Hạ Chỉ Tình, “Lời của ta đã nói rõ ràng như vậy, ngươi còn không biết là có ý gì sao?
Xem ra, tu luyện giả của học viện Thương Lan cũng chỉ là một đám ngu ngốc.”
Nhìn thái độ khinh thường và châm biếm của Hàn Khê Linh, sắc mặt mọi người đều âm trầm, ánh mắt nhìn về phía nàng ta tràn ngập vẻ chán ghét.
“Ngươi đang cố tình gây phiền phức sao?”
Gương mặt ôn nhuận như ngọc của Đông Phương Ngọc cũng phủ lên một tầng băng giá, loại nữ nhân bề ngoài cao cao tại thượng này giống như một con công kiêu ngạo.
Có lẽ trong mắt người ngoài nàng tràn ngập sức quyến rũ vô hạn, nhưng trong mắt anh, loại nữ nhân này căn bản không có nửa điểm nữ tính.
Nghe Đông Phương Ngọc nói, nụ cười khinh thường trên khóe môi Hàn Khê Linh càng thêm rộng, “Gây phiền phức? Ngươi cũng không xem lại các ngươi là hạng gì, cũng xứng để ta gây phiền phức sao?”
“Các ngươi quả nhiên không hổ là bạn của Bách Lý Hồng Trang, giống như nàng ta, tự cho là đúng, thật nực cười!”
Cùng với lời nói của Hàn Khê Linh, mọi người cuối cùng không thể kìm nén được sự phẫn nộ trong lòng, “Hàn Khê Linh, ngươi đừng quá đáng!”
Hắc Mộc nghe những lời Hàn Khê Linh nói, mày càng nhíu chặt hơn, trước đây Hàn Khê Linh không đến mức quá đáng như vậy, ít nhất bề ngoài vẫn là một bộ dạng bình thản.
Hắn không ngờ lần này trở về, Hàn Khê Linh lại có thái độ như vậy, bộ dạng hung hăng dọa người này thật khiến người ta chán ghét.
“Hàn tiểu thư, họ đều là bạn của Thiếu tông chủ và phu nhân, người nói như vậy không khỏi quá không thích hợp.”
Giọng Hắc Mộc lạnh đi vài phần, dù thế nào đi nữa, thái độ của Hàn Khê Linh như vậy đều quá không nên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Nghe lời chỉ trích trong lời nói của Hắc Mộc, Đào Tòng Dung cũng đứng ra, nói: “Hắc Mộc, ngươi chẳng qua chỉ là một ám vệ thôi, cũng dám nói chuyện với tiểu thư như vậy!”
“Ngươi bây giờ, lập tức xin lỗi tiểu thư!”
Đào Tòng Dung kiêu căng ngạo mạn nhìn Hắc Mộc, chỉ cảm thấy Hắc Mộc này là khuỷu tay hướng ra ngoài, trong tình huống này nên nghe theo sự sắp xếp của tiểu thư mới đúng.
Thế nhưng, Hắc Mộc lại lạnh lùng nói: “Ta là ám vệ của Thiếu tông chủ, chỉ nghe theo mệnh lệnh của ngài ấy, lời của người khác tuyệt đối không nghe.”
Đào Tòng Dung ngẩn ra, nàng quả thật không ngờ Hắc Mộc lại nói ra những lời như vậy.
Sắc mặt Hàn Khê Linh âm trầm như nước, không vui nhìn về phía Hắc Mộc, “Ý của ngươi là lời của ta cũng không nghe?”
“Hàn tiểu thư, ta thân là ám vệ của Thiếu tông chủ tự nhiên chỉ nghe theo mệnh lệnh của một mình ngài ấy.”
Hạ Chỉ Tình và những người khác sau khi thấy Hắc Mộc đối mặt với Hàn Khê Linh cũng có thể kiên cường như vậy, trong mắt không khỏi toát lên ánh nhìn kinh ngạc và thán phục.
Nói ra, hành động hôm nay của Hàn Khê Linh hoàn toàn là cố tình gây phiền phức cho họ, cũng may Hắc Mộc còn đủ kiên cường.
“Nếu đã như vậy, Đế đại ca lúc rời đi đã hạ mệnh lệnh này, ngươi muốn công khai cãi lại mệnh lệnh của hắn sao?”
Khóe môi Hàn Khê Linh hơi nhếch lên, đột nhiên chuyển chủ đề, “Hay là theo ý của ngươi, mệnh lệnh của Bách Lý Hồng Trang còn quan trọng hơn mệnh lệnh của Đế đại ca?”
“Này, ngươi không khỏi quá vô lý rồi đi?”
Hạ Chỉ Tình chán ghét nhìn Hàn Khê Linh, nữ nhân này quả thực là không phân biệt đúng sai, nàng có thể tưởng tượng được khoảng thời gian này của Hồng Trang ở Thiên Cương Tông e là cũng không dễ chịu.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Có loại nữ nhân đáng ghét này ở đây, muốn không tức giận cũng không được.
“Chỉ là một học sinh của học viện Thương Lan, còn chưa đủ tư cách nói chuyện với ta!”