Lâu ngày không gặp, mọi người đều hàn huyên một trận, trông vô cùng náo nhiệt.
Sau một hồi hàn huyên, mọi người cũng tham quan tẩm cung của Đế Bắc Thần, họ trước nay chưa từng có được đãi ngộ như vậy.
“Hồng Trang, may mà lúc trước cậu không gả cho Hiên Viên Hoàn, ha ha.”
Hạ Chỉ Tình vừa đ.á.n.h giá tẩm cung của Đế Bắc Thần vừa không khỏi cảm khái, Hiên Viên Hoàn và Đế Bắc Thần căn bản là một trời một vực, nếu Hồng Trang thật sự gả cho Hiên Viên Hoàn, đó mới là thiệt thòi lớn.
Nghe lời cảm khái của Hạ Chỉ Tình, Bách Lý Hồng Trang không khỏi cười khẽ, nói ra, rất nhiều chuyện trên đời này lại trùng hợp như vậy.
Nếu không có chuyện Hiên Viên Hoàn từ hôn, sau này cũng sẽ không xảy ra nhiều chuyện như vậy, nghĩ lại, có lẽ nàng cũng sẽ không còn tồn tại trên thế giới này.
“Phu nhân của Thiếu tông chủ Thiên Cương Tông, tương lai chính là phu nhân của Tông chủ, thân phận như vậy chỉ cần nói ra cũng đủ khiến người ta ngưỡng mộ.”
Trong mắt Chiêm Vân Phượng toát lên vẻ vô cùng hâm mộ, phúc khí tốt đẹp bậc này thật không phải ai cũng có được.
“Đúng rồi, Đế Bắc Thần đi đâu rồi?” Thôi Hạo Ngôn không khỏi hỏi.
Trước đó họ nghe Hàn Khê Linh nói Đế Bắc Thần đã rời đi, nhưng đến bây giờ họ vẫn không biết rốt cuộc hắn đã đi đâu.
“Chàng ấy đi thương lượng chuyện đại hội khảo hạch với môn phái nào đó rồi, chắc cũng sắp trở về.”
Đôi mắt phượng đen như mực ánh lên những tia cười lấp lánh, lại lần nữa nhìn thấy những người bạn này, tâm trạng của Bách Lý Hồng Trang cũng vô cùng tốt.
Sau khi biết được Đế Bắc Thần đi thương thảo chuyện đại hội khảo hạch, mọi người chỉ cảm thấy sự chênh lệch này càng thêm rõ ràng.
Họ còn chưa biết có tư cách tham gia hay không, Đế Bắc Thần đã trở thành người tổ chức, chuyện này quả thực…
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
“Mọi người đi đường chắc cũng đã mệt, ta và Bắc Thần đã chuẩn bị sẵn chỗ ở cho các ngươi, hay là mọi người cứ nghỉ ngơi một chút trước đi.”
Đôi mắt trong trẻo sáng ngời tràn ngập vẻ quan tâm, giọng Bách Lý Hồng Trang dịu dàng, từ học viện Thương Lan đến Thiên Cương Tông là một đoạn đường không ngắn.
Nghe Bách Lý Hồng Trang nói, mọi người cũng lần lượt gật đầu, trên đường đi họ gần như rất ít khi dừng lại.
Không chỉ vậy, trước khi đến Thiên Cương Tông, tâm trạng của họ vô cùng phấn khởi, nhưng bây giờ sau khi thả lỏng lại chỉ cảm thấy một trận mệt mỏi, quả thực cần phải nghỉ ngơi cho tốt.
Thấy trên mặt mọi người lộ ra vẻ mệt mỏi, Bách Lý Hồng Trang lập tức dẫn mọi người đi về phía các gian phòng phía sau.
Phạm vi tẩm cung của Đế Bắc Thần cực lớn, dù tất cả mọi người đều ở lại cũng không có vấn đề gì.
Theo lý mà nói, họ nên ở tại khu dành cho khách mới đúng, nhưng Hàn Khê Linh rõ ràng sẽ không dễ dàng bỏ qua, nếu ở bên ngoài, e là sẽ gây ra phiền phức không nhỏ.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Chính vì vậy, sau khi nàng và Đế Bắc Thần thương lượng một phen mới đưa ra quyết định như vậy.
Rất nhanh, mọi người liền trở về phòng của mình, Bách Lý Hồng Trang thì cùng Hạ Chỉ Tình đi vào trong.
“Hồng Trang, ta thấy Hàn Khê Linh kia trông rất hung hãn, cậu ở đây có bị nàng ta bắt nạt không?”
Vừa vào phòng, Hạ Chỉ Tình đã không nhịn được mà lên tiếng hỏi, nghĩ đến bộ dạng vênh váo của Hàn Khê Linh liền biết nàng ta không dễ chung sống.
Hồng Trang ở Thiên Cương Tông này chỉ có Đế Bắc Thần che chở, tuy nàng chưa từng chính mắt chứng kiến, nhưng cũng hiểu rằng với thân phận của Hồng Trang đột nhiên trở thành Thiếu tông chủ phu nhân, tất nhiên sẽ khiến không ít người phản đối.
Nhìn thấy sự lo lắng và quan tâm trong mắt Hạ Chỉ Tình, Bách Lý Hồng Trang khẽ cười một tiếng, hỏi ngược lại: “Cậu xem bộ dạng vừa rồi của tớ có giống như sẽ bị nàng ta bắt nạt không?”