"Các ngươi đi xem thử bọn chúng có âm mưu gì không. Nếu chúng đã dứt bỏ ý định xấu thì thôi, còn nếu vẫn muốn báo thù thì phải nhổ cỏ tận gốc!"
Đôi mắt phượng sâu thẳm loé lên tia sáng lạnh lẽo tàn nhẫn. Diệt cỏ không diệt tận gốc, gió xuân thổi lại mọc, đạo lý này nàng hiểu rõ hơn ai hết.
Chỉ là, bọn Hạ Chỉ Tình trước nay đều là con cháu trong học viện, chưa từng biết đến sự tàn khốc thực sự.
Nàng không thể ép buộc họ chấp nhận, chỉ có thể đợi sau này họ tự mình lĩnh ngộ.
Tiểu thế giới chưa bao giờ là một nơi bình yên, ngược lại, nơi này vô cùng tàn khốc.
Hai năm sau, họ nhất định sẽ hiểu ra.
Có rất nhiều chuyện cần phải tự mình trải qua mới có thể trưởng thành, cũng giống như khi nàng đến Huyết Địa Thâm Uyên, Đế Bắc Thần đã lo lắng cho nàng vậy.
Nàng sở dĩ cuối cùng ném lại một túi Càn Khôn cho bọn Lương Tinh Huy cũng là để chúng dứt bỏ ý định báo thù.
Đây là một loại tâm lý chiến, ít nhất nàng vẫn chưa dồn bọn Lương Tinh Huy vào đường cùng.
Dù vậy, nàng vẫn không thể chắc chắn bọn chúng sẽ hoàn toàn dứt bỏ ý định đó, cho nên mới cần Tiểu Hắc và Tiểu Bạch đi xem xét.
Với khả năng thay đổi lớn nhỏ tuỳ ý, Tiểu Hắc và Tiểu Bạch trời sinh đã là thám tử, căn bản không ai có thể phát hiện ra chúng.
Nghe Bách Lý Hồng Trang nói, Tiểu Hắc và Tiểu Bạch đều sáng mắt lên, xem ra suy nghĩ của chủ nhân cũng giống chúng nó.
"Yên tâm đi chủ nhân, nhiệm vụ này cứ giao cho chúng ta!"
Tiểu Hắc và Tiểu Bạch hưng phấn lên tiếng. Chuyện này giao cho chúng thì quả là dễ như trở bàn tay.
Bạch Sư chớp đôi mắt to tròn long lanh nhìn Bách Lý Hồng Trang, nói: "Chủ nhân, ta cũng muốn đi."
Bách Lý Hồng Trang vuốt ve đầu Bạch Sư. Nếu hôm nay không có cú ngoạm của nó, trận chiến này đã không thể kết thúc nhanh như vậy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
"Bạch Sư, hôm nay ngươi đã rất oai phong rồi, việc này không cần ngươi đi đâu."
Bách Lý Hồng Trang nở nụ cười mê người. Hình ảnh của Bạch Sư hôm nay đã bị mọi người biết đến, giờ mà ra ngoài chắc chắn sẽ bị nhận ra ngay.
Nếu để những tu luyện giả có ý đồ xấu với Bạch Sư nhìn thấy, e rằng chúng sẽ tìm mọi cách để bắt nó.
Lời khen của Bách Lý Hồng Trang rõ ràng khiến Bạch Sư rất hưởng thụ, nó ngoan ngoãn nằm lên đùi nàng, "Vậy được rồi."
Tiểu Hắc và Tiểu Bạch lập tức rời khỏi nhà, chúng phải nhanh chóng đi tìm hiểu tình hình.
Bách Lý Hồng Trang lấy ra mấy viên Yêu Tinh đưa cho Bạch Sư, tiểu gia hoả này dạo gần đây sức ăn ngày một tăng.
Theo như suy đoán của Tiểu Hắc và Tiểu Bạch, ngày Bạch Sư đột phá lần nữa đã không còn xa.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Bởi vậy, dạo này Bách Lý Hồng Trang cho Bạch Sư ăn ngày càng nhiều Yêu Tinh, bởi đột phá thường cần rất nhiều năng lượng.
Tuy Bạch Sư hiện giờ còn nhỏ, nhưng nàng tin nó tự biết chừng mực.
Nếu thực lực của Bạch Sư có thể tăng lên thì đó cũng là một chuyện tốt.
Sau khi ra khỏi nhà, Tiểu Hắc và Tiểu Bạch nhanh chóng tìm được nơi ở của bọn Lương Tinh Huy.
Vì chuyện xảy ra trước đó, các tu luyện giả trong thành hầu như đều đang bàn tán về việc này, không ít người còn chú ý đến cánh cửa đóng chặt của bọn Lương Tinh Huy, đoán xem khi nào chúng sẽ ra ngoài.
Nhờ vậy, Tiểu Hắc và Tiểu Bạch lập tức tìm được mục tiêu.
Khi Tiểu Hắc và Tiểu Bạch lách qua khe cửa vào trong phòng, chúng thấy bọn Lương Tinh Huy đang tụ tập lại một chỗ, sắc mặt vô cùng khó coi.
"Các ngươi đều bị thương cả rồi, vẫn nên chữa thương cho tốt đi."
Lương Tinh Huy nhìn Chu Thành và Hướng Văn, hắn tuy cũng bị thương nhưng nội thương của hai người kia còn nặng hơn.