Mặc dù lời nói của Mặc Vân Giác chỉ nói được một nửa, nhưng nhóm Bách Lý Hồng Trang đều hiểu ý hắn.
Bách Lý Hồng Trang khẽ lắc đầu: "Trời xui đất khiến tách ra, chưa giải quyết được."
Dứt lời, ngay cả nhóm người Hạ Chỉ Tình cũng không nhịn được mà kinh ngạc nhìn Bách Lý Hồng Trang.
Lời này cũng quá khí phách!
Sắc mặt Bách Lý Hồng Trang vẫn lãnh đạm, đây vốn là lời nói trong lòng nàng.
Đối với một người đáng ghét như Hàn Khê Linh, nàng chỉ hy vọng có thể mau chóng giải quyết.
Nàng không muốn đến lúc đại tái sát hạch kết thúc vẫn còn phải thấy Hàn Khê Linh. Nữ nhân đó, lần này đã rời khỏi Thiên Cương Tông thì không cần phải quay về nữa.
Mặc Vân Giác tán thưởng nhìn Bách Lý Hồng Trang một cái, phải nói rằng, sự can đảm này của Bách Lý Hồng Trang thật không phải người bình thường có được.
"Nếu ta thấy Hàn Khê Linh sẽ thông báo cho các ngươi một tiếng, thế nào?" Mặc Vân Giác cười nói.
"Ngươi nhận ra Hàn Khê Linh?"
Bách Lý Hồng Trang nhíu mày, mặc dù rất nhiều tu luyện giả đều có thể đã nghe nói qua về Hàn Khê Linh, nhưng chắc sẽ không có nhiều người biết được dung mạo của nàng ta.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Mặc Vân Giác mỉm cười nhạt: "Giống như Đế Bắc Thần là người tình trong mộng của rất nhiều nữ tu luyện giả, Hàn Khê Linh cũng là người tình trong mộng của rất nhiều nam tu luyện giả.
Ta tuy rằng không có nửa điểm hứng thú với nàng ta, nhưng cũng đã xem qua bức họa."
Ngay sau đó, Mặc Vân Giác tiến lại gần Bách Lý Hồng Trang một bước, khóe môi vẽ nên một đường cong quyến rũ, ghé vào tai nàng nói: "Nàng ta không xinh đẹp bằng ngươi."
Nói xong, Mặc Vân Giác đã đứng thẳng người lại, cười như không cười nhìn Bách Lý Hồng Trang.
"Đa tạ lời khen."
Khóe môi Bách Lý Hồng Trang nhếch lên một nụ cười nhạt, vô cùng thản nhiên tiếp nhận lời khen của Mặc Vân Giác.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Nàng đối với dung mạo của mình luôn rất tự tin, dù có đối mặt với Hàn Khê Linh, nàng cũng chưa từng có nửa điểm lo lắng.
"Cấm chế của di tích này có lẽ sáng mai sẽ biến mất, đến lúc đó vào trong phải cẩn thận một chút." Mặc Vân Giác chậm rãi nói. "Ta về đội của mình một chuyến."
"Được."
Sau khi Mặc Vân Giác rời đi, nhóm Bách Lý Hồng Trang lúc này mới ngồi xuống.
"Không ngờ lại gặp được Mặc công tử ở đây, thật là trùng hợp!" Hạ Chỉ Tình cười nói.
Bạch Tuấn Vũ gật đầu: "Biết đâu sau này Mặc công tử sẽ cùng chúng ta vào cùng một môn phái."
Mọi người nhìn nhau cười, vốn tưởng rằng chỉ là gặp mặt một lần, xem ra sau này có khả năng còn sẽ có rất nhiều lần giao thoa.
…
Bách Lý Hạo Hiên nhìn dáng vẻ trò chuyện của Bách Lý Hồng Trang và Mặc Vân Giác, trong mắt cũng hiện lên vẻ kinh ngạc sâu sắc.
"Thái tử điện hạ, lẽ nào nam tử này cũng là một kẻ ái mộ Bách Lý Hồng Trang?"
Bách Lý Hạo Hiên nhíu mày, nam tử nhìn nam tử là chuẩn xác nhất.
Chỉ cần từ thái độ và ánh mắt của nam tử áo đen này, hắn liền có thể phán đoán ra rằng hắn đối với Bách Lý Hồng Trang có tình cảm khác.
"Bách Lý Hồng Trang không phải đã thành thân với Đế Bắc Thần rồi sao? Lại còn ra ngoài lăng nhăng!"
Bách Lý Hạo Hiên có chút khinh thường, bất kể Bách Lý Hồng Trang bây giờ lợi hại thế nào, trong mắt hắn vẫn là một Bách Lý Hồng Trang đáng ghét!
Nếu không phải vì Bách Lý Hồng Trang, tướng quân phủ cũng sẽ không xảy ra nhiều chuyện như vậy!
Nghe Bách Lý Hạo Hiên chỉ trích, giữa mày Hiên Viên Hoàn cũng lóe lên một tia không kiên nhẫn: "Bách Lý Hạo Hiên, Hồng Trang không phải là người như vậy, ngươi đừng nói bậy."
Nếu Bách Lý Hồng Trang thật sự là một nữ tử lẳng lơ, thì lúc trước ở học viện đã có rất nhiều tu luyện giả theo đuổi, nàng cũng không hề có nửa điểm đáp lại.
Từ đầu đến cuối, người đàn ông đứng bên cạnh Bách Lý Hồng Trang chỉ có một – Đế Bắc Thần!