Hôm sau.
Khi Bách Lý Hồng Trang và Đế Bắc Thần gặp lại Thượng Quan Doanh Doanh cùng Ôn Tử Nhiên, mọi chuyện quả đúng như Đế Bắc Thần đã dự liệu, hai người họ đã làm hòa.
Chỉ cần nhìn từ xa cũng có thể cảm nhận được sự quấn quýt của cả hai, Bách Lý Hồng Trang lúc này mới hiểu được cảm giác của Đế Bắc Thần khi phải chứng kiến cảnh ngọt ngào này trước kia.
"Sao chàng biết họ có thể làm hòa nhanh như vậy?"
Bách Lý Hồng Trang quay đầu nhìn sang Đế Bắc Thần bên cạnh. Nhìn tư thế cãi vã hôm qua, tưởng chừng như rất nghiêm trọng, nhất thời khó mà hòa giải được.
"Phu thê với nhau, xưa nay vẫn là đầu giường cãi nhau, cuối giường làm hòa. Nương tử nếu không tin, sau này có thể thử xem."
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Đế Bắc Thần cười tà mị đầy khiêu khích, trong mắt hắn, một nương tử ngây thơ như vậy thật đáng yêu.
Nghe vậy, Bách Lý Hồng Trang đầu tiên là ngẩn ra, sau khi hiểu được ý của Đế Bắc Thần, nàng liền không khỏi lườm hắn một cái.
Đế Bắc Thần thản nhiên cười, mỗi lần trêu chọc nương tử đều thú vị lạ thường.
Thượng Quan Doanh Doanh khi thấy Bách Lý Hồng Trang liền cười tươi bước tới, "Hồng Trang, nàng đến rồi."
Bách Lý Hồng Trang cũng tiến lên, cười nói: "Thấy hai người hòa hảo, thật là tốt quá."
Thượng Quan Doanh Doanh bĩu môi, bất giác liếc nhìn Ôn Tử Nhiên một cái, rồi cười nói: "Nếu không phải hắn nhận lỗi trước, ta mới không tha thứ cho hắn đâu!"
Ôn Tử Nhiên chậm rãi bước tới, thần sắc có mấy phần bất đắc dĩ, sau đó nhướng mày nhìn Đế Bắc Thần, dỗ nương tử thì phải dỗ như vậy, sau này hắn cũng phải học theo.
Tuy nhiên, Đế Bắc Thần lại không cho là đúng, hắn sẽ không bao giờ chọc giận Hồng Trang.
"Hồng Trang, ta nghe nói nàng là người đứng đầu trong đại hội khảo hạch lần này, ta thật sự rất nể phục nàng, vì để danh chính ngôn thuận ở bên Bắc Thần mà còn chuyên môn đi tham gia đại hội khảo hạch. Nếu lỡ không cẩn thận là rất có thể gặp nguy hiểm."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Trong mắt Thượng Quan Doanh Doanh ánh lên vẻ thán phục, chuyện như vậy nếu đổi lại là nàng, nàng sẽ không làm.
Trên dung nhan tinh xảo tuyệt mỹ nở một nụ cười thanh nhã, Bách Lý Hồng Trang nói: "Có những việc phải gánh vác thì nên gánh vác."
Cho đến bây giờ, nàng chưa từng hối hận về quyết định tham gia đại hội khảo hạch lúc trước.
Thấy Bách Lý Hồng Trang thản nhiên như vậy, sự cảm khái trong lòng Thượng Quan Doanh Doanh và Ôn Tử Nhiên càng sâu sắc hơn.
Mắt nhìn của Đế Bắc Thần quả là không tồi, hắn đi một chuyến đến Phong Bác quốc đã có thể tìm về được một nương tử tốt như vậy, là bằng hữu, họ cũng mừng cho Đế Bắc Thần.
"Hàn Khê Linh làm việc luôn hùng hổ dọa người như vậy, Hồng Trang à, bây giờ ta càng ngày càng cảm thấy nàng thật tốt."
Thượng Quan Doanh Doanh quay sang nhìn Đế Bắc Thần, nói: "Bắc Thần, Hồng Trang là bạn tốt của ta, sau này ngươi mà dám đối xử không tốt với nàng, ta cũng sẽ không tha cho ngươi!"
"Ta nếu không tốt với nàng, thì còn có thể tốt với ai?"
Thần thái Đế Bắc Thần thản nhiên, từ khoảnh khắc hắn yêu Hồng Trang, hắn đã hạ quyết tâm nhất định phải đối tốt với nàng.
Bất kỳ ai dám tổn thương Hồng Trang, hắn đều sẽ không tha thứ, mà chính hắn lại càng không thể.
Nhìn dáng vẻ thề thốt chắc nịch của Đế Bắc Thần, Thượng Quan Doanh Doanh hơi sững sờ, rồi nở một nụ cười tươi.
"Ngươi biết là tốt rồi."
Bách Lý Hồng Trang nhìn Đế Bắc Thần trước mắt, khóe môi bất giác cong lên, Bắc Thần từ trước đến nay luôn có thể cho nàng một cảm giác an toàn không nói nên lời.
Đế Bắc Thần một tay ôm lấy vai Bách Lý Hồng Trang, "Chuyện giữa ta và Hồng Trang không cần các ngươi lo lắng, ngược lại các ngươi có thể bớt gây mâu thuẫn một chút đã là tốt lắm rồi."
Nghe vậy, Thượng Quan Doanh Doanh không khỏi nhìn về phía Ôn Tử Nhiên bên cạnh, bĩu môi nói: "Tử Nhiên, huynh không tốt với ta như Đế Bắc Thần đối với Hồng Trang!"