Thấy vậy, ba người Bách Lý Hồng Trang không khỏi đi theo lối đi đến gần vài bước, muốn xem rõ xếp hạng của mình.
Dù sao, họ phải biết trước thực lực hiện tại của mình ở Thiên Cương Tông rốt cuộc ở mức độ nào.
Khi ba người đi đến trước cột xếp hạng, họ liền tìm kiếm tên của mình từ phía dưới.
Rất nhanh, Bách Lý Hồng Trang đã tìm được vị trí của tên mình.
Hạng 581, Hoàng cảnh thất giai.
Thứ hạng của Hạ Chỉ Tình và Bạch Tuấn Vũ thì xuất hiện ở hạng 800, thực sự là đội sổ.
Nhìn thấy cảnh tượng này, Hạ Chỉ Tình không khỏi cảm thán một tiếng, "Xem ra, phán đoán của ta quả không sai, ta thật sự là người đội sổ!"
Tuy nàng đã sớm đoán được kết quả sẽ như vậy, nhưng trong lòng vẫn không tránh khỏi có vài phần mong đợi, chỉ hy vọng thành tích của mình không quá tệ.
Tuy nhiên, kết quả cuối cùng vẫn rõ ràng cho nàng biết, đây là sự thật, ôm chút may mắn cũng không có tác dụng.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
"Cũng may số lượng tu luyện giả có cùng tu vi cũng không ít, chỉ cần đột phá một bậc, thứ hạng có thể tiến lên rất nhiều."
Bạch Tuấn Vũ khi thấy vẻ mặt thất vọng của Hạ Chỉ Tình liền cười an ủi.
Kết quả như vậy cũng không ngoài dự đoán của họ.
Dù sao, các tu luyện giả khác đã ở Thiên Cương Tông tu luyện một thời gian, tu vi tự nhiên sẽ mạnh hơn họ rất nhiều.
Đợi đến khi tuyển nhận đệ tử lần sau, thực lực của họ cũng sẽ mạnh hơn các tu luyện giả đến sau rất nhiều.
Nghe Bạch Tuấn Vũ nói, Hạ Chỉ Tình gật đầu, trước mắt cũng chỉ có thể tự an ủi mình như vậy.
Thành tích như vậy, thật sự có chút mất mặt.
Ánh mắt Bách Lý Hồng Trang dừng lại trên bốn chữ "Hoàng cảnh thất giai", thực lực hiện tại của nàng đã không chỉ dừng ở Hoàng cảnh thất giai.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Từ sau khi đại hội khảo hạch kết thúc đến nay, nàng vẫn luôn nỗ lực tu luyện, chưa từng dừng lại.
Huống chi, nàng và Bắc Thần trong khoảng thời gian này gần như đều tu luyện trong thế giới hoang mạc.
Có Đế Bắc Thần ở đó, Bách Lý Hồng Trang cũng có thể đả tọa tu luyện trong thế giới hoang mạc, chỉ cần có người chú ý động tĩnh xung quanh là được.
Ban đêm, họ liền vào thế giới hoang mạc, tu luyện ba ngày ở đó.
Ba ngày vừa hết, khi họ ra ngoài vừa hay là ban ngày, họ liền nghỉ ngơi một phen.
Đợi đến ban đêm, họ lại một lần nữa tiến vào thế giới hoang mạc.
Trong tình huống như vậy, tốc độ tiến bộ của nàng rất nhanh.
Huống chi, sau khi ông ngoại nhận lại nàng, đối với nàng có thể nói là vô cùng tốt, cho nàng rất nhiều tài nguyên tu luyện.
Sau khi có những tài nguyên tu luyện đó, Bách Lý Hồng Trang cũng trực tiếp sử dụng.
Đối với nàng hiện giờ, nâng cao thực lực của mình mới là quan trọng nhất, mọi tiêu hao khác đều không đáng là gì.
Trong tình huống như vậy, tốc độ tiến bộ của nàng và Đế Bắc Thần có thể thấy rõ.
Ngay lúc Bách Lý Hồng Trang đang nghi hoặc về tu vi này, một nam tử đi đến trước mặt ba người.
Nam tử mặc một bộ y phục màu xanh lam, tuổi chừng 25, tướng mạo đường hoàng, có lễ mà văn nhã.
"Bách Lý sư muội, Hạ sư muội, Bạch sư đệ, ta là đại sư huynh của Chu Tước Điện, ta tên là Quế Kiến Nguyên."
Trên mặt Quế Kiến Nguyên nở nụ cười thân thiện và lịch sự, khiến người ta không sinh ra nửa điểm đề phòng và chán ghét.
"Xếp hạng được ghi lại trên cột này là tu vi của các ngươi khi kết thúc đại hội khảo hạch, bây giờ đã qua ba tháng, xếp hạng này cũng không còn chính xác lắm. Các ngươi có thể đặt tay vào vị trí này, truyền nguyên lực vào, cột xếp hạng sẽ hiện ra thứ hạng hiện tại của ngươi."