Đế Bắc Thần khi nhìn thấy Bách Lý Hồng Trang xuất hiện, khuôn mặt đẹp tuyệt trần của hắn liền nở một nụ cười.
Bây giờ Bách Lý Hồng Trang đã thay bộ đệ tử phục của Thiên Cương Tông, rõ ràng là bộ đồng phục giống hệt mọi người, nhưng mặc trên người nàng lại có một cảm giác khác biệt.
Nàng trời sinh đã là một người phi phàm, bất kể làm gì, mặc gì cũng đều có thể cho người ta một cảm giác khác biệt.
Mặc cùng một bộ quần áo, Bách Lý Hồng Trang trước sau vẫn là người nổi bật nhất.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Đế Bắc Thần luôn không nhịn được may mắn, may mắn hắn đã sớm chiếm được trái tim của Bách Lý Hồng Trang.
Nếu không, với dáng vẻ xuất chúng của nàng, chắc hẳn ở trong tông môn cũng sẽ thu hút vô số ong bướm.
Nhìn thấy Bách Lý Hồng Trang xuất hiện, ba con yêu thú nhanh chóng đón tới, nhảy đến trước mặt nàng.
"Chủ nhân, người cuối cùng cũng về rồi!"
Trên mặt Bạch Sư không giấu được vẻ hưng phấn. Từ khi đến Thiên Cương Tông, chúng nó không phải lúc nào cũng ở bên cạnh chủ nhân.
Một mặt là vì chủ nhân bận rộn, mà chúng nó có đi hay không cũng không quan trọng.
Mặt khác là chúng nó cũng muốn cho chủ nhân và Đế Bắc Thần có thời gian riêng tư.
Nếu không, luôn mang theo ba đứa chúng nó, chắc chủ nhân và Đế Bắc Thần chung sống cũng không hề tiện lợi.
"Chủ nhân, ta rất nhớ người!"
Tiểu Hắc nhảy lên vai Bách Lý Hồng Trang, thân mật cọ vào mặt nàng.
Tiểu Bạch cũng nhảy lên vai bên kia của nàng, "Chủ nhân, lần sau về sớm một chút nhé!"
Nhìn dáng vẻ đột nhiên thân mật như vậy của ba con yêu thú, Bách Lý Hồng Trang trong lúc vui mừng cũng có một chút nghi hoặc.
Điều này không phù hợp với tác phong của ba đứa chúng nó!
Trước kia khi chúng nó đi theo Hắc Mộc cũng đã có một thời gian không gặp mình, lúc đó nàng đâu thấy ba đứa này nhớ nhung mình đến vậy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
"Nương tử, nàng về rồi."
Khuôn mặt anh tuấn của Đế Bắc Thần nở nụ cười như gió xuân, chậm rãi đi đến bên cạnh Bách Lý Hồng Trang.
Nghe Đế Bắc Thần nói, Bách Lý Hồng Trang hơi sững sờ, cảm giác có người đang chờ mình trở về, thật sự rất tốt.
Bách Lý Hồng Trang khẽ mỉm cười, "Ta đã nói sẽ đến, sao chàng còn ra ngoài chờ ta?"
Khoảng cách từ Chu Tước Điện đến đây tuy không gần, nhưng với tốc độ của nàng cũng không mất bao lâu.
"Lúc trước ra khỏi thế giới hoang mạc, mọi người đều rất mệt, ta chờ nàng về cùng dùng bữa."
Đế Bắc Thần nắm lấy tay nhỏ của Bách Lý Hồng Trang đi vào trong phòng. Khi tu luyện giả đạt đến cảnh giới nhất định, việc ăn uống không cần phải đúng giờ như người thường, rất tùy ý.
Cùng với lời nói của Đế Bắc Thần, Bách Lý Hồng Trang tức khắc liền hiểu ra.
"Khó trách các ngươi nhiệt tình như vậy, hóa ra là muốn ăn cơm!"
Bách Lý Hồng Trang mắt phượng híp lại, cười nhìn ba con yêu thú, nàng biết ngay ba tiểu gia hỏa này đột nhiên nhớ nhung mình như vậy nhất định có nguyên do khác.
Thấy Bách Lý Hồng Trang đã phát hiện ra ý đồ của chúng nó, ba con yêu thú không khỏi rụt đầu lại, cười gượng nói: "Chủ nhân, chúng con nói đều là lời thật lòng!"
"Chúng con thật sự rất nhớ người!"
"Một ngày không thấy, như cách ba thu!"
Chỉ là, đối với những lời này của ba con yêu thú, Bách Lý Hồng Trang căn bản sẽ không tin.
Nàng đối với ba đứa này có thể nói là vô cùng hiểu rõ, mọi thứ khác đều là giả, chỉ có muốn ăn mới là thật.
Tuy nhiên, Bách Lý Hồng Trang cũng không để tâm, ai bảo nàng nuôi ba con khế ước thú ham ăn?
Hai người ba thú sau đó liền đi vào trong phòng.