“Chẳng phải chỉ là cái hoàng thất chó má sao? Khen nó vài câu đã tự cho mình là hay. Chủ nhân, chúng ta giải quyết thẳng tay tên người thừa kế hoàng thất Nam Cung Ngạo Thần này luôn đi!”
Trong mắt Tiểu Hắc lóe lên tia sáng lạnh băng. Nếu thái độ của Nam Cung Ngạo Thần tốt một chút thì thôi, thái độ này quả thực không thể tha thứ!
Chuyện này bất luận nhìn từ góc độ nào cũng là vấn đề của Nam Cung Tu Kiệt, không có nửa điểm liên quan đến chủ nhân. Vậy mà hoàng thất còn bày ra bộ dạng đạo mạo giả tạo, thật khiến người ta chán ghét.
“Giải quyết thì được, nhưng không thể giải quyết ở đây.”
Mắt phượng của Bách Lý Hồng Trang híp lại, gương mặt phủ đầy sương lạnh. Từ trước đến nay luôn là người làm mùng một, nàng làm ngày rằm.
Nếu Nam Cung Ngạo Thần có ý định g.i.ế.c nàng, vậy thì nên chuẩn bị sẵn sàng để bị nàng giết.
Chỉ là ở võ trường hoàng gia này, trước mắt bao người, nàng không thể ra tay.
Bởi vì họ đang ở Thanh Tiêu quốc, một khi Nam Cung Ngạo Thần chết, toàn bộ học viện Thương Lan đều sẽ bị liên lụy.
Nếu chỉ có một mình nàng, rời khỏi Thanh Tiêu quốc thì chẳng có gì liên quan, nhưng học viện Thương Lan thì không chạy được.
Bách Lý Hồng Trang cằm hơi nhếch lên, lạnh lùng nhìn Nam Cung Ngạo Thần: “Ra tay đi!”
Nếu chuyện này đã không còn đường cứu vãn, vậy thì chiến thôi!
Trong mắt Nam Cung Ngạo Thần cũng hiện lên một tia lạnh lẽo. Là một thành viên của hoàng thất, hắn phải xóa sổ sự tồn tại của tất cả những kẻ làm nhục tôn nghiêm hoàng thất!
Trong mắt Hoàn Sở Du và những người khác đều lóe lên vẻ nghi hoặc. Mặc dù chuyện của Bách Lý Hồng Trang và Nam Cung Tu Kiệt có ảnh hưởng nhất định, nhưng không khí giữa hai người không khỏi quá nặng nề.
“Trận đấu bắt đầu!”
Cùng với lệnh của trọng tài, Bách Lý Hồng Trang và Nam Cung Ngạo Thần đồng loạt vào thế.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Bạch Sư từ trong lòng Bách Lý Hồng Trang nhảy xuống, thân hình nhỏ bé nhìn chằm chằm vào con Hỏa Diễm Sư bên cạnh Nam Cung Ngạo Thần!
Tên khốn kiếp, dám có ý định g.i.ế.c chủ nhân của nó, nó sẽ tiêu diệt con Hỏa Diễm Sư này trước!
Nam Cung Ngạo Thần khi thấy con khế ước thú chỉ để làm cảnh trong lòng Bách Lý Hồng Trang cũng tham gia chiến đấu, trong lòng không khỏi có chút buồn cười.
Loại tiểu yêu thú này, Hỏa Diễm Sư chỉ cần một miếng là đủ để cắn đứt cổ nó.
Tuy nhiên, hắn cũng hiểu lý do Bách Lý Hồng Trang làm vậy. Nếu nàng đã muốn chết, con khế ước thú này không tham chiến cũng chẳng có tác dụng gì.
Chỉ là, những người xem xung quanh khi thấy Bạch Sư đối đầu với Hỏa Diễm Sư, đều không nhịn được mà phá lên cười.
“Ha ha, loại tiểu yêu thú này cũng tham gia chiến đấu sao? Hỏa Diễm Sư chỉ riêng thân hình đã lớn hơn nó gấp mười lần!”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
“Người của học viện Thương Lan là chuyên đến đây để làm trò cười à? Nếu con tiểu yêu thú này có thể chịu được một đòn của Hỏa Diễm Sư, ta sẽ ăn luôn cái ghế này.”
Hầu như tất cả mọi người đều đang cười nhạo, điều này thật sự quá mất mặt.
Hạ Chỉ Tình và những người khác cũng ngây người. Mặc dù ngày thường Bách Lý Hồng Trang luôn ôm Bạch Sư, nhưng họ chưa bao giờ thấy nó chiến đấu.
Nghĩ đến thực lực mạnh mẽ của Hỏa Diễm Sư, Bạch Sư e là sẽ c.h.ế.t ngay trên võ đài. Họ không hiểu tại sao Bách Lý Hồng Trang lại làm vậy.
Chỉ có Mặc Vân Giác trên khán đài là trong mắt hiện lên vẻ thấu hiểu. Sức mạnh bên trong con tiểu yêu thú này vượt xa dự đoán của mọi người.
“Ngươi quả thật rất có giác ngộ.”
Nam Cung Ngạo Thần đối với Bách Lý Hồng Trang cũng có một tia khâm phục. Trước khi c.h.ế.t vẫn không hề tỏ ra hoảng loạn. Chỉ không biết là do tự tin hay là ngu ngốc.
Bách Lý Hồng Trang lạnh lùng liếc nhìn Nam Cung Ngạo Thần, môi đỏ khẽ nhếch: “Đó là do ngươi không có giác ngộ.”