Mị Vương Sủng Thê: Quỷ Y Hoàn Khố Phi

Chương 867: Khí phách, Đế Bắc Thần



Hạ Chỉ Tình và những người khác chấn động nhìn cảnh tượng này, trong mắt toàn là vẻ kinh ngạc thán phục.

 

Khí phách!

 

Đế Bắc Thần thật sự quá khí phách!

 

Nói những lời như vậy trước mặt hoàng đế Thanh Tiêu quốc, ngoài Đế Bắc Thần ra e rằng không ai dám.

 

Cục diện giương cung bạt kiếm vốn không thể xoay chuyển dường như kể từ khi Đế Bắc Thần xuất hiện, mọi thứ liền không còn đáng sợ như vậy nữa.

 

Nữ tử áo trắng trên võ đài, lúc trước bá đạo và tàn nhẫn đến thế, mà từ khi Đế Bắc Thần xuất hiện, trong mắt nàng liền lan tỏa một tia dịu dàng.

 

Bách Lý Hồng Trang là anh hùng của họ, còn Đế Bắc Thần lại là anh hùng của Bách Lý Hồng Trang.

 

Nam Cung Âu Nghệ nhìn vào vết thương của Bách Lý Hồng Trang. Ông ta hiểu rõ Đế Bắc Thần sở dĩ sốt ruột như vậy hoàn toàn là vì nàng.

 

Trong lòng ông ta càng rõ ràng hơn, bất luận thế nào, Bách Lý Hồng Trang hôm nay đều không thể xảy ra chuyện, nếu không, trước một Thiên Cương Tông khổng lồ, dù là hoàng thất Thanh Tiêu quốc cũng chẳng là gì.

 

Chỉ là, với cục diện trước mắt, họ thật sự không có lối thoát danh dự.

 

Nếu cứ để Đế Bắc Thần và mọi người rời đi như vậy, dù họ có phong tỏa toàn bộ tin tức, vẫn sẽ có rất nhiều người biết được chuyện này.

 

Trên đời này không có bức tường nào không lọt gió. Nam Cung Ngạo Thần là quân chủ kế tiếp của Thanh Tiêu quốc, vốn định nhân cơ hội hội giao lưu học viện để mọi người biết được sự lợi hại của hắn, tạo nền tảng tốt đẹp cho việc đăng cơ sau này.

 

Tuy nhiên, bây giờ Nam Cung Ngạo Thần không những thua trong tay một nữ tử có thực lực yếu hơn mình hai giai, thậm chí còn bị bẻ gãy gân tay trước mặt mọi người. Đây tuyệt đối là một nỗi sỉ nhục lớn đối với hắn.

 

Ngay cả Nam Cung Âu Nghệ, lúc này cũng vô cùng bực bội.

 

Các kỳ hội giao lưu trước đây, học viện Thương Lan luôn là kẻ bị bắt nạt. Vợ của Đế Bắc Thần tại sao lại ở học viện Thương Lan tu luyện, còn đại diện cho họ đi thi đấu?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

Chẳng trách biểu hiện trước đó của Bách Lý Hồng Trang lại kinh người như vậy. Có được một phu quân như Đế Bắc Thần, thực lực của nàng không mạnh là không thể.

 

Đế Bắc Thần không chút do dự ôm Bách Lý Hồng Trang vào lòng. Dáng vẻ cẩn thận từng li từng tí ấy như thể nàng là một báu vật tuyệt thế, sợ chỉ một chút bất cẩn sẽ làm đau nàng.

 

Tất cả các nữ tử có mặt ở đây sớm đã ngưỡng mộ Đế Bắc Thần không thôi sau khi biết thân phận của hắn. Giờ phút này nhìn thấy một Đế Bắc Thần thân phận cao quý như vậy lại đối xử dịu dàng với Bách Lý Hồng Trang, sự ghen tị của họ đối với nàng đã đạt đến cực điểm.

 

“Bách Lý Hồng Trang này không khỏi quá hạnh phúc đi?”

 

“Nếu ta có thể được Đế Bắc Thần ôm vào lòng, thiếu sống mười năm cũng đáng!”

 

“Ta ngay từ đầu đã cảm thấy Bách Lý Hồng Trang không tầm thường, thì ra thân phận của nàng lại ghê gớm đến vậy.”

 

Những người vốn cảm thấy khó chấp nhận việc Bách Lý Hồng Trang vừa là tu luyện giả, vừa là luyện dược sư, đồng thời cũng rất có tài năng trong khắc văn thuật, giờ phút này sau khi biết thân phận của nàng cũng đã hiểu ra.

 

Thế giới này luôn có những thiên tài đặc biệt, căn bản không phải người bình thường có thể so sánh.

 

Nam Cung Duyệt Nhi nhìn Bách Lý Hồng Trang đang được Đế Bắc Thần ôm trong lòng, năm ngón tay siết chặt, móng tay cắm sâu vào lòng bàn tay, m.á.u tươi đầm đìa mà hồn nhiên không hay biết.

 

Tí tách!

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

Máu tươi nhỏ giọt xuống đất. Cuộc đời này Nam Cung Duyệt Nhi chưa bao giờ ghen tị với một người nào như vậy.

 

Nàng thích Mặc Vân Giác lâu như vậy, nhưng hắn vẫn luôn rất lạnh lùng với nàng.

 

Bây giờ Mặc Vân Giác lại đối xử với Bách Lý Hồng Trang chu đáo như vậy, trong khi nàng đã là người có gia đình.

 

Lẽ nào trong lòng Mặc Vân Giác, bản thân mình còn không bằng một nữ tử đã có gia đình sao?