Mị Vương Sủng Thê: Quỷ Y Hoàn Khố Phi

Chương 877: Tấm đệm mềm lúc trước?



“Giới thiệu một chút, đây là Tiểu Hắc, đây là Tiểu Bạch. Chúng nó giống như Bạch Sư, đều là khế ước thú của ta.”

 

Bách Lý Hồng Trang vuốt ve cái đầu xù lông của Tiểu Hắc và Tiểu Bạch, trên mặt nở một nụ cười ưu nhã hoàn mỹ.

 

Đế Bắc Thần đánh giá hai con thú nhỏ trước mắt. Thoạt nhìn, chúng căn bản chỉ là hai cục bông xù. Nhìn kỹ mới chú ý thấy chúng đều có mắt có mũi, quả thật vô cùng đáng yêu.

 

“Hồng Trang, nàng nói con màu đen này tên là Tiểu Bạch, còn con màu trắng này tên là Tiểu Hắc?”

 

Đế Bắc Thần khi nghe tên của Tiểu Hắc và Tiểu Bạch cũng không khỏi kinh ngạc. Cái tên này và hình tượng của chúng thật sự là – hoàn toàn khác biệt!

 

Nụ cười trong mắt Bách Lý Hồng Trang càng thêm rạng rỡ: “Không sai, đây là tên ta đặt.”

 

Nghe vậy, Đế Bắc Thần khẽ gật đầu: “Chà… thật là có sáng tạo.”

 

Nhìn biểu cảm của Đế Bắc Thần, Bách Lý Hồng Trang liền hiểu hắn đối với hai cái tên này vô cùng bất đắc dĩ, nhưng bản thân nàng lại vô cùng hài lòng.

 

“Nương tử, ý của nàng là nàng có ba con khế ước thú?”

 

Trong mắt Đế Bắc Thần hiện lên một tia nghiêm túc, hắn không bỏ sót điểm mấu chốt trong lời nói của Bách Lý Hồng Trang.

 

Bách Lý Hồng Trang khẽ gật đầu: “Không sai, Tiểu Hắc, Tiểu Bạch và Bạch Sư đều là khế ước thú của ta. Chẳng qua ta cảm thấy tin tức này truyền ra ngoài e là vô cùng kinh người, cho nên vẫn luôn không nói.

 

Nhưng, ta cảm thấy bây giờ cũng không cần phải tiếp tục che giấu nữa.”

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

 

Đế Bắc Thần nhíu mày. Khế ước thú ở Thánh Huyền đại lục gần như ai cũng biết, nhưng đồng thời, ai cũng biết một tu luyện giả chỉ có thể khế ước một con.

 

Chính vì vậy, các tu luyện giả khi khế ước thú đều vô cùng cẩn thận, bởi vì cả đời chỉ có một lần cơ hội.

 

Một khi không nắm chắc được cơ hội này, sau này sẽ không còn bất kỳ cơ hội sửa chữa nào.

 

Vậy mà, Bách Lý Hồng Trang lại có thể khế ước ba con khế ước thú?

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Tin tức này không khỏi quá chấn động.

 

“Tin tức này quả thực khiến người ta kinh ngạc. Tiểu Hắc và Tiểu Bạch, nàng đã khế ước khi nào?”

 

Mặc dù Đế Bắc Thần cảm thấy tin tức này vô cùng kinh ngạc, nhưng hắn vẫn luôn tin rằng thế giới rộng lớn, chuyện lạ gì cũng có, bất kỳ chuyện gì cũng đều có khả năng xảy ra.

 

Chỉ là, khi nhìn Tiểu Hắc và Tiểu Bạch, Đế Bắc Thần luôn cảm thấy có một cảm giác vô cùng quen thuộc, dường như đã từng gặp hai con thú nhỏ này ở đâu đó.

 

“Tại sao ta lại cảm thấy hai con thú nhỏ này vô cùng quen thuộc?”

 

Đế Bắc Thần nhướng mày, rốt cuộc là đã gặp khi nào?

 

Nghe lời của Đế Bắc Thần, Bách Lý Hồng Trang hơi sững sờ, ngay sau đó nụ cười trong mắt lại càng thêm rạng rỡ.

 

Nói đi cũng phải nói lại, Đế Bắc Thần và Tiểu Hắc, Tiểu Bạch quả thật đã từng gặp nhau.

 

Đột nhiên, ánh mắt Đế Bắc Thần ngưng lại, trong mắt lóe lên tia sáng không thể tin nổi.

 

“Nương tử, lần đầu chúng ta gặp nhau… tấm đệm mềm đó?”

 

“Phì.”

 

Khi lời của Đế Bắc Thần vừa dứt, Bách Lý Hồng Trang không nén được mà bật cười thành tiếng: “Xem ra trí nhớ của chàng thật tốt!”

 

Lúc trước, nàng chính là dùng Tiểu Hắc và Tiểu Bạch để đỡ lấy Đế Bắc Thần. Chỉ là lúc đó mọi người đều cho rằng chúng chỉ là một tấm đệm mềm, không ai nghĩ nhiều.

 

Thấy Bách Lý Hồng Trang khẳng định suy đoán của mình, vẻ kinh ngạc trong mắt Đế Bắc Thần càng sâu hơn, không ngờ lại thật sự là như vậy.

 

“Ta và Tiểu Hắc, Tiểu Bạch đã khế ước trước khi chúng ta quen biết, chính chúng nó đã luôn ở bên cạnh ta.”

 

Khóe miệng Bách Lý Hồng Trang nở một nụ cười ấm áp. Chính vì có Tiểu Hắc và Tiểu Bạch luôn ở bên, nàng mới chưa bao giờ cảm thấy cô đơn.