“Bạch lão, Kỷ lão, Tần lão, chuyện này không phải như các ngài nghĩ đâu.”
Trần Nghị Vũ bất đắc dĩ giải thích: “Chúng tôi chỉ vì Hoàng thượng phân phó nên mới đến hỏi một phen, không có ý gì khác.”
Khi lời của Trần Nghị Vũ vừa dứt, không khí vốn đang hơi căng thẳng cũng dịu đi vài phần. Ít nhất, ba người họ không phải đến để hưng sư vấn tội.
“Bách Lý nha đầu, Thái tử điện hạ bây giờ đã rơi vào hôn mê, không biết con có thể giao ra thuốc giải không?” Sở Ký Du hỏi.
Chỉ trong mấy ngày qua, Nam Cung Ngạo Thần đã chịu không ít khổ sở. Nếu nói là muốn trả thù, cũng coi như đã đạt được mục đích.
“Bách Lý Hồng Trang, chuyện này con tự quyết định, không cần để ý đến những thứ khác.”
Hoàn Sở Du chậm rãi lên tiếng. Ông không muốn Bách Lý Hồng Trang vì ông mà làm chuyện mình không muốn.
Nếu không phải nể tình bạn nhiều năm giữa ông và đám người Trần Nghị Vũ, ông đã trực tiếp từ chối.
Nam Cung Ngạo Thần ra sao thì liên quan gì đến họ?
Bây giờ hắn bệnh nặng thì tìm đến họ. Trước đó, hoàng thất chính là muốn dùng cái c.h.ế.t của tất cả họ để làm đá lót đường cho hắn.
Bách Lý Hồng Trang hơi kinh ngạc liếc nhìn Hoàn Sở Du. Nàng còn tưởng ông dẫn ba vị đại sư luyện đan vào là vì họ có cùng suy nghĩ. Bây giờ xem ra, tình hình không phải như vậy.
Trong lòng nàng lờ mờ hiểu ra Hoàn Sở Du hẳn là cũng không vui.
“Độc, đúng là do ta hạ.” Bách Lý Hồng Trang chậm rãi nói.
Nghe vậy, mọi người đều biến sắc. Bách Lý Hồng Trang lại thừa nhận một cách thẳng thắn như vậy.
Gương mặt thanh lệ thoát tục tràn đầy sự bình tĩnh và điềm nhiên. Từ đầu đến cuối Bách Lý Hồng Trang chưa từng có ý định che giấu. Nếu Nam Cung Ngạo Thần muốn nàng chết, nàng tự nhiên cũng không thể để hắn sống yên ổn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
“Tuy nhiên, thuốc giải này, ta không có.”
Từ khi chế tạo ra loại độc này, nàng đã không có ý định giải độc cho ai.
Nếu không thật sự hy vọng đối phương chết, nàng cũng sẽ không lựa chọn hạ độc này. Từ khi nàng cho Nam Cung Ngạo Thần ăn viên đan dược này, đã định đoạt kết cục của hắn.
“Ý này là sao?” Lâm Hào có chút kinh ngạc, không rõ Bách Lý Hồng Trang là không có thuốc giải hay là không muốn lấy ra.
“Ta nếu đã quyết định hạ độc, tự nhiên là muốn hắn chết, vậy ta pha chế thuốc giải làm gì?”
Câu hỏi ngược lại của Bách Lý Hồng Trang khiến đám người Sở Ký Du rơi vào im lặng. Suy nghĩ kỹ lại, cách nói của nàng cũng có lý.
Tác dụng của độc dược là để g.i.ế.c người. Bách Lý Hồng Trang rõ ràng đã động sát tâm với Nam Cung Ngạo Thần, cần gì phải chế tạo thuốc giải?
“Bây giờ các con cũng đã bình an vô sự, không bằng cứ thế hóa giải can qua, giao ra thuốc giải dù sao cũng sẽ bớt đi một kẻ thù.” Sở Ký Du hết lời khuyên bảo.
Cảnh tượng này, thật sự là bà không muốn nhìn thấy.
“Lời này của Sở lão không đúng rồi.”
Bách Lý Hồng Trang khẽ lắc đầu, khóe môi lại nở một nụ cười tà mị.
“Trước đó hoàng thất không phải là không muốn g.i.ế.c chúng ta, chỉ là vì họ không có năng lực đó, cho nên chúng ta mới sống đến bây giờ. Chuyện này không có nửa điểm quan hệ nào với hoàng thất.
Nếu không phải Đế Bắc Thần xuất hiện, chúng ta bây giờ đã sớm biến mất trên thế giới này.
Còn việc ta có g.i.ế.c Nam Cung Ngạo Thần hay không, đó cũng là quyết định của ta. Nếu hoàng thất có bản lĩnh, Nam Cung Ngạo Thần tự nhiên không c.h.ế.t được. Nhưng họ không có bản lĩnh, vậy thì liên quan gì đến ta?”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Thần sắc Bách Lý Hồng Trang điềm nhiên, ánh mắt quyết liệt. Đối với loại người như Nam Cung Ngạo Thần, nàng không hề nhân từ nương tay.