Mị Vương Sủng Thê: Quỷ Y Hoàn Khố Phi

Chương 936: Nuôi một bầy ham ăn thật vất vả



Trong tửu lầu.

 

Bách Lý Hồng Trang và Đế Bắc Thần gọi một bàn thức ăn. Đã một thời gian không được ăn đồ nóng, cả hai quả thực rất đói.

 

Tiểu Hắc và Tiểu Bạch thì không ngừng xoa xoa tay, chúng nó đã đợi không nổi nữa rồi.

 

Ngay khi thức ăn được dọn lên, Tiểu Hắc và Tiểu Bạch vội vàng đưa tay ra bắt đầu chén sạch.

 

"Trời đất ơi, mấy ngày nay toàn ăn lương khô, miệng ta nhạt thếch không còn vị gì nữa rồi."

 

Hai mắt Tiểu Hắc sáng rực lên, trông bộ dạng chẳng khác nào đã bị bỏ đói nhiều ngày, vừa thấy đồ ăn là mắt sáng như sao, chỉ hận không thể nhét hết vào bụng.

 

Tiểu Bạch thì trực tiếp gặm móng giò, vừa gặm vừa tấm tắc: "Ngon quá!"

 

Bạch Sư cũng đang ăn ở một bên, tướng ăn của nó trông văn nhã hơn Tiểu Hắc và Tiểu Bạch vài phần.

 

Nhìn ba con thú cưng ăn uống thỏa thích, Bách Lý Hồng Trang và Đế Bắc Thần nhìn nhau mỉm cười.

 

"Nương tử, trước đây khi nàng dẫn ba đứa nó ra ngoài ăn cơm với người khác chắc hẳn phiền phức lắm nhỉ?" Đế Bắc Thần cười trêu.

 

Trước đây nàng chưa bao giờ để người khác thấy Tiểu Hắc và Tiểu Bạch, mà hai đứa này lại ham ăn như vậy, chắc hẳn Bách Lý Hồng Trang đã rất vất vả để cho chúng ăn no.

 

Nghe vậy, Bách Lý Hồng Trang không khỏi bật cười: "Lần nào ta cũng phải gọi thêm không ít đồ ăn mang về. Tiểu Hắc và Tiểu Bạch mà không được ăn là sẽ dỗi ngay."

 

Đế Bắc Thần nhìn sang Tiểu Hắc và Tiểu Bạch, với độ ham ăn của hai đứa này, chắc hẳn Hồng Trang đã vất vả lắm.

 

Tiểu Hắc và Tiểu Bạch nghe Bách Lý Hồng Trang nói vậy mà không hề có chút xấu hổ nào, Tiểu Hắc còn ưỡn n.g.ự.c tuyên bố: "Ăn là chuyện quan trọng nhất trên đời."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Bách Lý Hồng Trang cầm đũa gõ nhẹ vào đầu Tiểu Hắc: "Lo ăn đồ của ngươi đi!"

 

Tiểu Hắc phồng má tỏ vẻ bất mãn, nhưng khi nhìn bàn thức ăn đầy ắp trước mặt, nó liền quên hết mọi chuyện và lại bắt đầu ăn ngấu nghiến.

 

Bách Lý Hồng Trang và Đế Bắc Thần cũng dùng bữa, dáng vẻ của hai người vô cùng tao nhã.

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

Không ít người trong tửu lầu đều đổ dồn ánh mắt về phía Bách Lý Hồng Trang và Đế Bắc Thần. Người ở Nguyên Võ thành đa số đều quen mặt nhau, rõ ràng hai người họ không phải người ở đây.

 

Tuy nhiên, họ cũng không hề ngạc nhiên, vì Nguyên Võ thành thường xuyên có rất nhiều người từ nơi khác đến.

 

Bởi lẽ Huyết Địa Thâm Uyên cách Nguyên Võ thành không xa, rất nhiều tu luyện giả đến Huyết Địa Thâm Uyên đều sẽ dừng chân nghỉ ngơi tại đây.

 

Chính vì vậy, dù Nguyên Võ thành là một thành trì biên giới của Tuyết Nguyên quốc, nơi đây vẫn vô cùng sầm uất.

 

Ở Nguyên Võ thành, mọi người đã gặp qua đủ loại người, nên khi thấy Bách Lý Hồng Trang và Đế Bắc Thần cũng không cảm thấy quá lạ.

 

Chỉ là, khi họ nhìn thấy Tiểu Hắc, Tiểu Bạch và Bạch Sư, ánh mắt không khỏi dừng lại lâu hơn một chút.

 

Họ cũng đã gặp không ít tu luyện giả có khế ước thú ở Nguyên Võ thành, nhưng việc hai người lại có đến ba con khế ước thú thì quả là hiếm thấy.

 

Hơn nữa, cả ba con yêu thú này trông không có chút sức chiến đấu nào, nhưng lại cho người ta cảm giác vô cùng thông minh.

 

Khế ước thú vốn chỉ có một số ít tu luyện giả sở hữu được, vì vậy dù ở đâu chúng cũng cực kỳ thu hút sự chú ý.

 

"Này, ông có biết đó là khế ước thú gì không? Sao tôi chưa từng thấy bao giờ vậy?"

 

"Không biết nữa, tôi cũng chưa từng thấy loại khế ước thú này. Lẽ nào chỉ để làm cảnh thôi sao? Bây giờ nhiều tiểu thư nhà quyền quý thích ký khế ước với mấy con thú chỉ để làm cảnh, đơn giản vì chúng trông đáng yêu."