Mị Vương Sủng Thê: Quỷ Y Hoàn Khố Phi

Chương 970: Đấu giá, cuộn da dê



Bách Lý Hồng Trang cười nhạt: "Tôi chỉ là có hứng thú với những thứ không rõ lai lịch thôi."

 

Nghe vậy, Viên Lệ Thanh cũng hiểu ra. Với tình hình của Bách Lý Hồng Trang và Đế Bắc Thần, e rằng những món đồ trong buổi đấu giá này họ đều không để vào mắt, chỉ là vì không biết cuộn da dê này rốt cuộc là gì nên mới nảy sinh hứng thú.

 

Trong các buổi đấu giá, thỉnh thoảng sẽ xuất hiện một vài món đồ mà ngay cả nhà đấu giá cũng không thể giám định được. Mua hay không là tùy vào ý của mỗi người.

 

Có khả năng mua về rồi phát hiện là một món bảo bối, đó tự nhiên là lời. Cũng có khả năng mua về rồi phát hiện căn bản không có tác dụng gì, đó là lỗ.

 

Đương nhiên, phần lớn thời gian những món đồ này đều không có tác dụng gì.

 

Nếu thật sự rất hữu dụng, nhà đấu giá cũng sẽ không bán đấu giá với giá như vậy.

 

Viên Lệ Thanh nghĩ rằng Bách Lý Hồng Trang chỉ là hứng thú nhất thời, dù có mua về mà không có tác dụng gì cũng không sao.

 

"Ra là vậy." Viên Lệ Thanh cười nhạt, "Cuộn da dê này trông quả thực rất đặc biệt, biết đâu lại là một món bảo bối."

 

Bách Lý Hồng Trang mỉm cười, trong lòng hiểu rằng Viên Lệ Thanh e rằng cảm thấy hành vi của mình chỉ đơn thuần là mua vui.

 

Điều này cũng là một chuyện tốt, tốt nhất là tất cả mọi người đều nghĩ như vậy, như vậy nàng muốn có được cuộn da dê này sẽ dễ dàng hơn nhiều.

 

Nếu không phải lúc trước nàng tình cờ có được một phần tư cuộn da dê, e rằng bây giờ cũng sẽ không có bất kỳ hứng thú nào với buổi đấu giá này.

 

Viên Hoằng Dương cũng liếc nhìn cuộn da dê một cái, suy nghĩ của hắn có chút khác với Viên Lệ Thanh.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Bây giờ xem ra, Bách Lý Hồng Trang và Đế Bắc Thần hoàn toàn là vì cuộn da dê này mà đến buổi đấu giá. Chẳng lẽ họ đã khẳng định đây là một món bảo bối?

 

Tuy trong lòng ẩn hiện vài phần phỏng đoán, Viên Hoằng Dương cũng không có ý định mua cuộn da dê này.

 

Quân tử không đoạt thứ người khác yêu thích. Đây là thứ mà hai người Bách Lý Hồng Trang đã để mắt tới, hắn tự nhiên sẽ không cướp đoạt. Hơn nữa, trong buổi đấu giá lần này, thứ quan trọng nhất đối với gia tộc chính là võ kỹ Huyền cấp.

 

Trong phần tiếp theo của buổi đấu giá, ba đại gia tộc thỉnh thoảng lên tiếng mua vài món đồ, phần lớn đồ vật đều bị những người trong đại sảnh đấu giá thu vào túi.

 

Đồng Kính Thước có vẻ rất vui vẻ. Các vật phẩm đấu giá lần này đều rất tốt, vì vậy không có bất kỳ trường hợp nào bị ế.

 

Ngược lại, giá giao dịch còn cao hơn so với bình thường không ít, khiến hắn rất vui. Sau khi buổi đấu giá này kết thúc, hắn nhất định sẽ có không ít lợi ích.

 

Các vật phẩm đấu giá tiếp theo không còn nhiều, nhưng không một ai trong đại sảnh rời đi. Tất cả mọi người đều biết võ kỹ Huyền cấp cuối cùng là vật phẩm áp trục. Họ đều muốn biết quyển võ kỹ này rốt cuộc sẽ rơi vào tay gia tộc nào.

 

"Tiếp theo, chúng ta sẽ đấu giá một vật phẩm có phần bí ẩn."

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

 

Đồng Kính Thước ra vẻ thần bí giới thiệu với mọi người: "Cuộn da dê này là do người gửi bán tình cờ có được, chỉ không biết rốt cuộc là gì.

 

Qua giám định của nhà đấu giá chúng tôi, cuộn da dê này ẩn hiện có một ít d.a.o động năng lượng, hẳn không phải là cuộn da dê đơn giản. Mọi người có hứng thú có thể mua về xem thử, rất có thể sẽ là một món bảo bối."

 

Nghe lời của Đồng Kính Thước, thần sắc của mọi người dưới đài lại không có quá nhiều thay đổi.

 

Loại đồ vật không rõ lai lịch này, tám chín phần mười đều sẽ không có giá trị quá cao. Nếu bỏ ra một khoản tiền lớn mua về rồi lại phát hiện không có tác dụng gì, đó không khỏi quá đáng tiếc.