"Tại sao lại như vậy..."
Tạ Kỳ Dật lẩm bẩm một mình. Hắn không thể hiểu nổi, tại sao Bách Lý Hồng Trang lại tính toán chuẩn đến thế?
Giờ phút này, mặc dù đang ở trong phòng riêng, hắn vẫn có thể cảm nhận được những ánh mắt chế giễu của người khác. Thật đúng là trộm gà không thành còn mất nắm gạo.
Hắn vốn định nhân cơ hội hôm nay để làm Bách Lý Hồng Trang mất hết mặt mũi, không ngờ người cuối cùng mất hết mặt mũi lại là chính mình.
"Đại ca..." Tạ Hồng Lãng cau mày, không nhịn được lên tiếng.
Tuy nhiên, chưa đợi Tạ Hồng Lãng nói xong, Tạ Kỳ Dật đã trừng mắt lườm hắn một cái, phẫn nộ nói: "Tất cả là tại ngươi! Nếu không phải ngươi làm ảnh hưởng đến suy nghĩ của ta, vừa rồi ta đã không tiếp tục ra giá!"
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Tạ Hồng Lãng sững sờ, trong lòng càng thêm cạn lời. Đại ca lại đổ hết trách nhiệm lên đầu hắn?
Nghĩ đến đây, Tạ Hồng Lãng dứt khoát không nói nữa. Mọi chuyện cứ để Tạ Kỳ Dật tự quyết đi.
"Đại thiếu gia của Tạ gia sao lại ngu ngốc đến vậy?"
Trong mắt Liễu Hoành Thâm đầy vẻ không thể tin nổi. Một người ngu xuẩn như vậy nếu tương lai trở thành gia chủ của Tạ gia, e rằng Tạ gia sẽ hoàn toàn tiêu đời.
Hắn có thể khẳng định, ban đầu Bách Lý Hồng Trang không có ý định trêu chọc Tạ Kỳ Dật, chỉ là sau đó Tạ Kỳ Dật cạnh tranh giá ngày càng quá đáng, Bách Lý Hồng Trang mới làm như vậy.
Đối phương căn bản không có ý định tính kế, mà Tạ Kỳ Dật còn có thể rơi vào tình cảnh như vậy. Nếu đối phương tỉ mỉ tính kế, Tạ Kỳ Dật thật sự xong đời rồi.
Liễu Tuyết Dung bên cạnh sau khi chứng kiến cảnh này cũng không biết nên nói gì. Ngay cả nàng cũng cảm thấy những việc Tạ Kỳ Dật làm thật nực cười, không thể nào đồng cảm được.
"Chúc mừng Tạ đại thiếu gia, cuộn da dê này đã được ngài mua với giá hai mươi vạn lẻ một trăm đồng vàng!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Trên mặt Đồng Kính Thước nở nụ cười rạng rỡ, lập tức cho người hầu mang cuộn da dê đến phòng của Tạ Kỳ Dật.
Lời chúc mừng vốn dĩ, lúc này rơi vào tai Tạ Kỳ Dật lại vô cùng châm chọc. Tiếc là trong tình huống này, quả đắng này chỉ có thể là chính hắn nuốt.
"Ha ha, Tạ Kỳ Dật lúc này e rằng sắp tức điên lên rồi!" Viên Lệ Thanh không nhịn được cười thành tiếng, "Không ngờ chúng ta một thời gian không về Nguyên Võ thành, Tạ Kỳ Dật này lại ngày càng ngu xuẩn, tương lai căn bản không thể nào là đối thủ của Viên gia chúng ta!"
Viên Hoằng Dương cũng cười nhạt: "Tất cả là nhờ Bách Lý cô nương."
"Hồng Trang, nhờ có cô, lần này không chỉ làm Tạ Kỳ Dật mất mặt, mà còn tăng đáng kể khả năng chúng ta mua được võ kỹ Huyền cấp."
Gương mặt tú lệ của Viên Lệ Thanh tràn ngập vẻ cảm tạ. Bách Lý Hồng Trang thật sự có một trái tim thất xảo linh lung, khiến nàng không thể không bội phục.
Nghe lời của Viên Lệ Thanh, Bách Lý Hồng Trang xua tay: "Chuyện này chẳng qua đều là do Tạ Kỳ Dật tự tìm thôi."
Tạ Kỳ Dật nhìn cuộn da dê trước mặt, chỉ hận không thể trực tiếp xé nát nó!
Hai mươi vạn đồng vàng!
Cứ thế mà mất!
Tạ Hồng Lãng cau mày: "Đại ca, không bao lâu nữa sẽ đấu giá võ kỹ Huyền cấp rồi. Hay là ta phái người về gia tộc báo một tiếng, để gia tộc nghĩ cách điều động thêm một ít tiền đến. Nếu không, thiếu hai mươi vạn đồng vàng, chúng ta muốn mua được võ kỹ Huyền cấp e rằng rất khó."
Mặc dù cảm thấy rất cạn lời với những việc Tạ Kỳ Dật làm, Tạ Hồng Lãng vẫn biết lúc này điều gì là quan trọng nhất.
Quyển võ kỹ Huyền cấp này đối với gia tộc có tác dụng rất lớn, quyết không thể vì một màn kịch hề như vậy mà thất bại.
Nghe vậy, Tạ Kỳ Dật cũng phản ứng lại, lập tức nói: "Được, ngươi lập tức bảo gia tộc hỗ trợ thêm một ít tiền đến!"