Lâm Thần vẻ mặt bắt đầu đổ mồ hôi, hiện tại thì cậu bị bao vây khá gắt gao, trước mặt là Tố Nhã Nhã, hai bên xung quanh là những vệ sĩ đang vây quanh với tinh thần cao độ. Chỉ cần cậu có ý định chạy thì chắc chắn những tên đó sẽ hành động.
Lâm Thần không muốn làm lớn chuyện, cậu trầm giọng nói:
-Tôi là ai? Đang làm gì đâu cần cô quản. Ở nơi này có gần đồn cảnh sát, nếu cô không muốn rắc rối thì tốt nhất mau giải tán chỗ này đi...
Nhã Nhã nghe vậy, vẻ mặt cô từ vui vẻ chuyển sang thích thú. Cô nói bên trong xe:
-Thư ký đâu, mang hành lý ra đây...
Ở bên trong xe bước ra một cô gái. Nhìn từ bên ngoài thì có thể đoán được cô ấy còn rất trẻ, thậm chí đến cả váy cô ấy mặc cũng là váy học sinh. Khuôn mặt trắng hồng, đôi môi đỏ mọng khiến các cậu nam sinh từ xa nhìn cũng phải nuốt nước bọt. Duy chỉ có Lâm Thần là phát hiện điều kỳ lạ.
Cô ấy giống như bị ai đó đè xuống, tuy cổ đã che đi rất kỹ nhưng bằng ánh mắt của cậu thì cậu vẫn nhận ra được có đầy dấu hôn trên đó. Cộng thêm ánh mắt sợ sệt khi nhìn Nhã Nhã. Cậu đoán chắc tám, chín phần cô ấy là người tình của vị Nhã Nhã này...
Nhã Nhã nhìn thư ký rồi liếm môi mình một cái, hai tay nhanh trí lấy chiếc va li từ tay thư ký trẻ tuổi đó, miệng thì thầm với nữ thư ký:
-Làm tốt lắm, tý nữa tôi sẽ “ban thưởng” cho cô...
Nữ thư ký nghe vậy, vẻ mặt hoảng sợ nhưng lại không dám nói gì... Lâm Thần trong lòng chỉ thở dài một hơi...
Vì tiền, người ta có thể làm tất cả, kể cả làm trò mua vui cho người khác. Cậu tuy rất chán ghét loại người đó nhưng cậu vẫn muốn cho cô thư ký một cơ hội.
Cậu hỏi nữ thư ký:
-Cô có muốn được tự do không???
Lời nói đó khiến cho cả Nhã Nhã và nữ thư ký đó đều sửng sốt. Tuy nhiên, Nhã Nhã hiểu dụng ý của Lâm Thần nên chỉ mỉm cười im lặng. Cả hai đều nhìn nữ thư ký sắp trả lời cái gì. Nhã Nhã còn rất thoải mái nói:
-Nếu cô muốn thì...
Đột nhiên, nữ thư ký ánh mắt sợ sệt nói:
-Đừng...tôi...tôi...muốn ở cạnh cô...
Lâm Thần nghe câu vậy thì cũng chỉ biết im lặng. Trái ngược với vẻ mặt ngoan ngoãn của Nhã Nhã. Nhã Nhã vuốt cằm của nữ thư ký đang ánh mắt say mê nhìn cô, nói:
-Đúng, ở cùng tôi thì cô sẽ được ăn ngon mặc đẹp...Bây giờ thì đi vào trong xe chờ tôi...
Sau khi nữ thư ký đi vào trong xe. Nhã Nhã mỉm cười nói với Lâm Thần:
-Còn cậu. Cậu có muốn giống như cô ấy, được ăn sung mặc sướng, được hưởng phú quý xa hoa không?
Lâm Thần vẻ mặt khinh miệt. Cậu không ngờ cái cô hủ nữ này đến cả cậu cũng hứng thú. Vì vậy, cậu không ngần ngại nói:
-Hừ... cô ấy chỉ là học sinh mà cô còn làm vậy. Tôi nói luôn: Cho dù tôi có nghèo đến rách mồng tơi thì tôi sẽ không bao giờ đi theo cô...
Nếu người khác nói thì Nhã Nhã chắc chắn sẽ dạy hắn ta một bài học. Tuy nhiên, đối với Lâm Thần, Nhã Nhã có một cảm giác rất đặc biệt. Vẻ mặt đẹp kinh người của cậu ấy đẹp hơn bất cứ cô gái nào cô đã từng thử qua. Mặc dù cậu ta là nam, tuy nhiên như thế thì đã sao, nếu cô thích thì cho dù mặt trăng thì cô cũng hái xuống được.
Nhã Nhã càng nghe Lâm Thần nói, cô càng hứng thú. Nếu trên giường cậu ta cũng như này thì sẽ kích thích lắm nhỉ. Suy nghĩ của Nhã Nhã hiện tại chỉ nghĩ đến việc đồi bại...
Mãi sau, cô mới tỉnh hồn. Lúc này, cô mới vỗ vỗ mặt, đúng là đáng sợ. Cậu ta thậm chí còn làm cho tâm trí cô bị mê hoặc. Trách sao được khi mà dáng người cùng thân hình, khuôn mặt đó đã in đậm trong tâm trí cô. Cô tin nếu cậu ta mặc váy thì thậm chí còn quyến rũ hơn mấy nữ sinh mà cô từng nếm trải.
Lâm Thần thấy Nhã Nhã vẻ mặt thèm khát nhìn cậu. Thậm chí còn lẩm bẩm việc mặc váy gì đó. Cậu cắt đứt suy nghĩ cô ta, giọng nghiêm túc nói:
-Tôi mới chỉ mười năm tuổi, nếu cô còn bao vây như vậy thì cô chắc chắn sẽ bị bắt. Lúc đó đừng trách tôi.
Nhã Nhã nghe vậy, mắt cô sáng lên nói:
-Thế thì em phải gọi chị là chị rồi. Bây giờ em đi theo chị, chị sẽ cho em mọi thứ. Chị hứa sẽ không động tới em, được chứ???
Lâm Thần thấy dáng lời nói chẳng khớp với vẻ mặt như vậy thì làm sao cậu tin được. Cậu biết một khi lên xe là cuộc đời cậu coi như chấm hết. Nhã Nhã danh tiếng tuy đã che đậy nhưng vẫn khá là xấu, luôn dùng mọi cách để dụ hoặc nữ sinh. Cô ta cũng chính là người truy cậu từ lúc cậu nổi tiếng trên mạng.
Thấy Lâm Thần không nói gì, Nhã Nhã vẻ mặt tỏ vẻ khá dịu hiền, từ từ đi đến Lâm Thần rồi nói:
-Nào, bắt lấy tay chị, chị sẽ cho em mọi thứ. Đồ chơi, máy tính, thậm chí là đồ đắt tiền,...cái gì chị cũng cho cả...