Tà Xương quỵ xuống, ôm chặt lấy đầu. Nàng không thể tin tưởng bất cứ ai, kể cả chính mình. Sự hận thù đã ăn sâu, nhưng những hạt giống nghi ngờ đã được gieo. Nàng biết, nếu nàng gỡ bỏ Mặt Nạ Bạc, nàng sẽ c.h.ế.t dưới sự c.ắ.n nuốt của Ma Hồn, nhưng nếu tiếp tục đeo nó, nàng sẽ mãi mãi là Ma Nữ g.i.ế.c chóc.
Ma Tôn cảm nhận được sự d.a.o động trong tâm trí Tà Xương. Hắn quyết định không thể để Mộc Ca có thời gian trưởng thành.
Hắn triệu tập Tà Xương, giao cho nàng nhiệm vụ cuối cùng, cũng là lớn nhất: Tấn công Cổ Tông Vân Hải.
"Nhan nhi, đã đến lúc giải quyết nguồn cơn của mọi phiền toái. Ta biết Dương Mộc Ca đang ẩn náu tại Cổ Tông Vân Hải. Ngươi hãy dẫn Ma Binh đi, phá hủy Tiên Cốt của hắn, và đoạt lấy Pháp Khí Phá Giới mà Cổ Tông đang cất giữ. Hoàn thành nhiệm vụ này, ngươi sẽ là Ma Hậu của ta."
Tà Xương nhận lệnh, nhưng trong lòng nàng không còn sự hận thù thuần túy như trước. Nàng biết, đến Cổ Tông Vân Hải, nàng sẽ đối mặt với sự thật cuối cùng.
Cùng lúc đó, tại Cổ Tông Vân Hải...
Mộc Ca vừa tu luyện xong một chiêu thức của Thanh Long Kiếm Quyết, Thanh Long Hư Ảnh cuộn mình quanh y.
Thanh Diệp tiến đến, vẻ mặt đầy lo lắng: "Ma khí đang tiến gần! Ma Tôn đã biết được sự tồn tại của chúng ta. Mộc Ca, đã đến lúc ngươi phải dùng sức mạnh của mình. Kẻ dẫn đầu... là Ma Nữ Tà Xương!"
Mộc Ca siết chặt Cổ Mộc Kiếm, ánh mắt kiên định. Y biết, cuộc chiến này không thể tránh khỏi.
"Tốt. Ta sẽ đến gặp nàng. Lần này, ta sẽ không bỏ chạy nữa. Ta sẽ dùng Thanh Long Chi Lực của ta, giải thoát Huyết Phượng khỏi lời nguyền!"
Sương mù vĩnh cửu của Cổ Tông Vân Hải bị x.é to.ạc bởi hàng vạn Ma Binh và làn sóng Hắc Khí cuồn cuộn. Ma Nữ Tà Xương dẫn đầu, đứng trên đỉnh một ngọn núi đá, Mặt Nạ Bạc lấp lánh dưới ánh chiều tà.
Nàng lạnh lùng nhìn xuống Cổ Tông đang bị bao vây. Trong lòng nàng là sự giằng xé tột cùng, nỗi đau của Ma Hồn và sự nghi ngờ của linh hồn cũ.
"Phá hủy Cổ Tông! G.i.ế.c c.h.ế.t Dương Mộc Ca! Đoạt lấy Pháp Khí Phá Giới!" Nàng ra lệnh, giọng nói khàn đặc.
Ma Binh lập tức tấn công. Thanh Diệp và vài thủ hộ giả của Cổ Tông chống trả quyết liệt, nhưng lực lượng Ma Tộc quá đông đảo và hung hãn.
Đúng lúc đó, từ Pháp Đài trung tâm của Cổ Tông, một luồng Lam Quang chói lòa phóng lên trời, xé tan Hắc Khí. Dương Mộc Ca xuất hiện, thân mang Hắc Y và Cổ Mộc Kiếm nay đã hóa thành Thanh Long Chi Kiếm, tỏa ra tiên quang rực rỡ.
"Lộc Nhan! Đã đến lúc kết thúc trò chơi này!" Mộc Ca cất tiếng, giọng y trầm hùng, không còn sự đau đớn tuyệt vọng như trước, thay vào đó là sự kiên định của Thanh Long Thức Tỉnh.
Tà Xương bay lên, đứng đối diện với Mộc Ca. Trái tim nàng đập loạn xạ dưới chiếc Mặt Nạ Bạc.
Ngọc Đinh Đang
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
"Ngươi quả nhiên ở đây! Dương Mộc Ca! Ngươi là kẻ phản bội Tiên Môn, là hậu duệ của Cổ Tiên Tộc bị nguyền rủa! Ta sẽ tự tay kết liễu ngươi để rửa sạch mối thù của Phụ mẫu!"
Cuộc chiến bắt đầu. Đây không chỉ là cuộc giao đấu giữa Tiên và Ma, mà là sự đối đầu giữa Thanh Long và Huyết Phượng – hai huyết mạch cổ xưa đã bị định mệnh ràng buộc.
Tà Xương thi triển Huyết Ma Pháp cực mạnh, mỗi chiêu đều mang theo sát khí của Ma Hồn. Nàng tấn công không chút do dự, bởi nàng biết, chỉ cần nàng nương tay một chút, Ma Hồn trong mặt nạ sẽ khiến nàng đau đớn tột cùng.
Mộc Ca vung Thanh Long Chi Kiếm. Kiếm khí hóa thành Long Ảnh, mạnh mẽ nhưng uyển chuyển, luôn cố gắng chặn đứng Ma pháp mà không làm tổn thương nàng.
"Muội có thấy không, Lộc Nhan? Ma Tôn đã lừa muội! Thanh Long Kiếm Quyết của ta là Mộc Linh Chi Lực, không hề có tà khí! Phụ thân ta là người bị Ma Tôn lợi dụng! Muội đang bị Ma Hồn của chính Dương Phụ điều khiển!"
Tà Xương hét lên đau đớn: "Im đi! Ngươi nói dối! Ngươi luôn nói dối! Ma Tôn nói, ngươi là kẻ đã đưa Hắc Hỏa về Cát Sơn!"
Mộc Ca thấy nàng d.a.o động, y lập tức vận dụng chiêu thức mạnh nhất vừa lĩnh ngộ: "Thanh Long Chấn Hồn".
Lam Quang cuồn cuộn từ kiếm phát ra, tạo thành một luồng sóng năng lượng trực tiếp tấn công vào Linh Thức của Tà Xương.
Linh Thức Tà Xương bị Lam Quang Thanh Long bao phủ. Trong khoảnh khắc đó, Ma Hồn trong Mặt Nạ Bạc bị đẩy lùi, và ký ức bị phong ấn của nàng bỗng chốc ùa về.
Nàng thấy Dương Phụ bị Hắc Hỏa thiêu đốt, gào thét vì đau đớn chứ không phải vì tàn sát. Nàng thấy một phân thân Ma Tôn ẩn mình, mỉm cười độc ác, và chính hắn đã tung ra cú đ.á.n.h cuối cùng hủy diệt Phụ mẫu nàng.
Tà Xương ôm đầu, thét lên t.h.ả.m thiết. Ma Hồn trong mặt nạ bị Lam Quang Thanh Long làm suy yếu, không thể kiểm soát nàng hoàn toàn.
"Không! Ta... ta nhớ rồi... Không phải ngươi... Là Ma Tôn... hắn đã lừa ta! Hắn đã g.i.ế.c Phụ mẫu ta! Hắn đã dùng Phụ thân ngươi để gài bẫy ta!"
Mộc Ca thấy Tà Xương tỉnh táo, y lập tức bay đến gần nàng, đưa tay muốn gỡ bỏ chiếc Mặt Nạ Bạc.
"Lộc Nhan! Gỡ nó ra! Hắn đã dùng Ma Hồn của Dương Phụ để trói buộc muội! Gỡ nó ra!"
Tà Xương giãy giụa, nàng muốn gỡ mặt nạ, nhưng Ma Hồn vẫn còn giằng co trong linh hồn nàng. Nàng sợ hãi, vì nàng biết, một khi gỡ mặt nạ, Ma Hồn sẽ làm nàng đau đớn đến c.h.ế.t.