Mong Ánh Sáng Ôm Lấy Em

Chương 22:



Mọi chuyện… chưa từng xảy ra.

 

Lục Uyển Uyển gọi tôi lại, dẫn tôi đến một quán cà phê gần đó.

 

Cô ấy hỏi tôi: "Cậu cũng mơ một giấc mơ sao?"

 

Câu hỏi đến bất ngờ, tôi ngẩng đầu nhìn cô ấy.

 

Cô ấy uống một ngụm trà sữa, nghĩ một lúc rồi nói với tôi: "Vì cậu quá kỳ lạ, từ trước tôi đã cảm thấy cậu thay đổi quá đột ngột. Tôi nghĩ cậu có giống tôi không, cũng mơ một giấc mơ kỳ lạ."

 

"Giấc mơ gì?" Tôi cúi đầu uống một ngụm nước.

 

"Một cơn ác mộng, tôi mơ thấy Giang Giang xảy ra chuyện xấu, cuối cùng nhảy sông."

 

Tôi lập tức ngẩng đầu nhìn cô ấy.

 

Thì ra… cô ấy cũng là người được Phật đưa đến bên cạnh Giang Giang.

 

"Giấc mơ chân thật đến mức, tỉnh dậy lòng vẫn đau nhói. Tôi nghĩ Giang Giang đáng thương quá, tôi phải bảo vệ cô ấy thật tốt." Cô nhìn tôi, "Cậu cũng vậy đúng không?"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Tôi thì không.

 

Hii cả nhà iu 💖
Đọc xong thì cho tui xin vài "cmt" review nhé ạ 🌻
Follow Fanpage FB: "Dung Dăng Dung Dẻ" để cập nhật thông tin truyện mới nhé :3

Đó không phải mơ.

 

Nhưng kể ra thì chắc cô ấy cũng không tin, cứ cho là tất cả đều là mơ đi.

 

"Ừm." Tôi gật đầu.

 

Kể cho cô ấy chuyện kiếp trước, cứ xem như đó là giấc mơ của tôi.

 

"Tôi vốn không tin vào Phật, nhưng vì giấc mơ đó, tôi đã lễ bái ba ngày liền." Tôi tự giễu, "Mong mọi tai họa đều đổ lên tôi, đừng rơi xuống người cô ấy nữa."

 

Thần linh ơi.

 

Tôi cầu nguyện chân thành.

 

Mong ánh sáng chiếu về phía cô ấy, còn tôi, nguyện rơi vào địa ngục.

 

(Hết)