Mong Trả Duyên Cho Người

Chương 8



Sau khi thành thân, ta và Thẩm Lễ sống một cuộc đời tưởng chừng êm ấm, hạnh phúc.

Nhưng không ngờ ta lại bị Phí Dạ Huyền bắt đi, giam giữ trong phủ, ngày đêm hoan lạc.

Ta lấy mạng mình ra uy hiếp, phát điên ép Phí Dạ Huyền thả ta về Chu phủ, để ta đoàn tụ với Thẩm Lễ.

Phí Dạ Huyền run rẩy mở khóa xích cho ta, sau khi ta rời đi, hắn chảy huyết lệ, tóc bạc chỉ sau một đêm.

Còn Thẩm Lễ lại khinh rẻ ta vì không còn trong sạch, nhốt ta trong viện, ép mổ lấy hài tử trong bụng ta, từ đó mở ra chuỗi bi kịch ngược tâm ngược thân dài đằng đẵng.

Ta thở dài, thật là một câu chuyện vừa cẩu huyết vừa ngược tâm, đến chó cũng không muốn xem.

“Nha hoàn, công tử nhà họ Thẩm nói có vật muốn tặng tiểu thư.”

Nha hoàn do dự nhìn ta.

Tối qua, trong yến tiệc, Thẩm Lễ bị kéo đi như một con ch.ó trước mặt bao người, mất hết mặt mũi.

Hắn còn mặt mũi đến Chu gia tìm ta sao?

Haha, giờ đang rảnh, chi bằng đi trêu đùa hắn một chút.

10

Thẩm Lễ đứng trong đình giữa hoa viên, tay chắp sau lưng, đi qua đi lại với vẻ bồn chồn.

Ánh mắt hắn thỉnh thoảng lại hướng về phía xa như đang mong chờ điều gì.

Khi nhìn thấy ta, ánh mắt Thẩm Lễ lập tức bừng lên sự vui mừng.

Hắn nhanh chóng bước tới trước mặt ta, đưa tay định chạm vào vai ta, nhưng ta nhanh chóng né tránh.

Bàn tay chới với trong không trung, ánh mắt Thẩm Lễ thoáng hiện vẻ thất vọng, nhưng ngay sau đó lại bị cảm xúc mãnh liệt lấn át.

Hắn nhìn ta chăm chú, như thể đang cố gắng kiềm chế một loại khao khát nào đó.

“Lệnh… Chu tiểu thư, nàng đến rồi.”

Mở đầu thật là thừa thãi và vụng về.

Nhưng kỳ lạ thay, ta ngửi thấy từ lời nói của hắn một sự khác thường.

Thẩm Lễ trông rất không ổn.

Hắn luôn tự xưng là quân tử chính trực, dù trước đây vì tài sản nhà ta mà cầu thân, nhưng chưa từng hành xử táo bạo như thế này.

Chẳng lẽ hắn bị ma quỷ nhập thân?

Ta nở nụ cười nhẹ:
“Thẩm công tử gặp ta có việc gì sao?”

Thẩm Lễ lúc này mới hoàn hồn, lấy từ trong túi áo ra một chiếc hộp gỗ khắc hoa tinh xảo.

“Chu tiểu thư, đây là cây trâm mẫu mới nhất tại Tiệm Ngọc Bích, Thẩm mỗ thấy nó rất hợp với khí chất của tiểu thư, nên mua về, muốn đích thân tặng nàng.”


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com