Mong Trả Duyên Cho Người

Chương 17



Ta: “…”

Ta suýt nữa muốn bóc miếng bánh trong miệng cậu ra.

Nhưng ta cũng không phải kẻ đầu óc ngu si, chỉ cần tra một chút đã biết là thứ muội của ta âm thầm gây chuyện, mượn danh ta để đi bắt nạt người khác.

Sau khi làm rõ, ta đến giải thích với cậu bé, nói rằng kẻ sai khiến người đánh cậu không phải là tiểu thư Chu gia, mà là nhị tiểu thư Chu gia.

Cậu bé nửa tin nửa ngờ nhìn ta:
“Sao ngươi biết?”

Ta cười thần bí:
“Bởi vì ta chính là tiểu thư Chu gia.”



Sau đó, khi ta đến tìm cậu lần nữa, cả Ninh Thành đều không thấy bóng dáng của cậu đâu.

Ta cứ tưởng cậu bé đã chết, đau lòng mất mấy ngày.

Nào ngờ, cậu chính là thái tôn điện hạ lưu lạc đến Ninh Thành.

Thật là thù dai!

Khi nhỏ ta giấu thân phận chơi với cậu, lớn lên, cậu lại giấu thân phận tiếp cận ta.

Để “báo thù”, cậu còn liên thủ với phụ thân ta, bịa ra một thân phận giả để tiếp cận ta!

19

Tỉnh dậy, ta nghiến răng, đập một cái mạnh vào eo của Phí Dạ Huyền.

“Chàng đến để báo thù ta sao?”

Phí Dạ Huyền hờ hững nhấc mí mắt:
“Cái gì?”

“Không phải chàng từng nói, sớm muộn gì cũng sẽ báo thù Chu gia tiểu thư sao? Giờ thì tốt rồi, chàng đã báo được thù!”

Hắn quấn ta suốt một canh giờ rưỡi, làm ta mệt đến nỗi đau lưng nhức chân, không dậy nổi khỏi giường, coi như đã báo thù xong đi!

Phí Dạ Huyền hừ nhẹ một tiếng, đưa cánh tay dài ra ôm ta vào lòng.

“Đúng vậy, thù báo xong rồi. Vậy Chu tiểu thư, có thể theo ta về kinh thành không?”

Ta hừ nhẹ:
“Phải nói trước, ta muốn làm chính thê.”


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com