Kỷ Phi cười khanh khách: "Kỷ Thiển cũng thừa hưởng diện mạo xinh đẹp của nhà anh còn gì, đâu có xấu như em... Nhưng mà sao em chưa thấy anh đối xử với con bé tốt như vậy nhỉ?"
"Nếu không có em, có lẽ anh sẽ còn chịu khó quan tâm đến nó một chút. Nhưng giờ đã có yêu tinh nhỏ như em rồi, trong mắt anh làm gì còn chỗ cho người phụ nữ nào khác, kể cả là em gái ruột cũng không."
Anh ta cười, khẽ chạm ngón tay lên mũi cô ta:
"Ở đây cũng khá kích thích đấy, lần sau đến phòng tập của học viện em đi. Bên đó có nhiều rèm cửa, anh sẽ bảo người tháo camera giám sát trước."
Cơn buồn nôn trào dâng, tôi suýt chút nữa nôn ra ngay tại chỗ.
Càng cố kìm chế, cảm giác ghê tởm càng mạnh mẽ, tôi gần như không thể nhịn được nữa.
Ngay khi tôi nghĩ rằng bản thân sắp bị phát hiện—
"Hắt xì!"
Bên trong rừng, Kỷ Phi đột nhiên hắt hơi một cái.
Anh trai tôi hoảng hồn, vội kéo quần lên, vỗ nhẹ lưng cô ta.
Kỷ Phi hít hít mũi, không kiểm soát được lại hắt hơi thêm cái nữa.
Anh trai tôi lập tức cởi áo khoác ngoài khoác lên người cô ta, giọng đầy xót xa:
"Chắc là gió lớn quá nên em bị lạnh rồi, mau về thôi, anh không nỡ để bảo bối của anh bị cảm đâu."
Nhìn bóng dáng hai người họ thân mật rời đi, tôi cũng cất điện thoại xuống, quay lưng bước đi.
6.
Tiết sau là giờ học chung. Vừa bước vào lớp, Kỷ Phi đã khiến cả phòng học xôn xao.
Là "nữ thần khoa vũ đạo" với xuất thân thần bí và nhan sắc xuất chúng, cô ta luôn trở thành tâm điểm dù đi đến đâu.
Đúng vậy, với diện mạo hoàn hảo như hiện tại, ai có thể nhận ra cô ta từng là một Kỷ Phi thấp lùn, thô kệch, chẳng ai thèm để mắt đến?
“Đẹp quá đi mất! Chân vừa dài vừa thẳng, dáng người đúng là cực phẩm!”
Một nam sinh lén lút giơ ngón tay cái với bạn bên cạnh.
Người bạn kia cũng hoàn hồn, lau vội nước miếng:
"Cả đời mà yêu được một người thế này thì đúng là đáng giá. Mơ cũng không dám mơ luôn ấy!"
Những nữ sinh còn lại thì hoặc ngưỡng mộ, hoặc ghen tị, trầm trồ cảm thán tài năng của Nữ Oa khi nặn ra một tuyệt phẩm thế này.
Còn tôi, khập khiễng lê bước theo sau, lập tức nhận về vô số ánh mắt khinh thường.
"Sự đối lập này thảm quá đi mất! Kỷ Thiển lại béo lên nữa rồi, cái mặt đúng là không khác gì cóc ghẻ."
"Chuẩn luôn! Tôi thấy cô ta có khi đóng phim kinh dị được đấy! Trong đêm tối, kéo lê cái chân què đuổi giết người, nhìn chẳng khác gì mụ phù thủy xấu xí!"
“Hahaha, nhỏ tiếng thôi! Đừng quên là cậu vừa ăn bánh do anh trai cô ta mang đến đấy.”