Một Đời Làm Quân Cờ, Một Đời Làm Chính Mình

Chương 23



Cát Tường lúc đang mềm oặt, giống như là túi gạo tên Lão Tam đang chuyện vác vai, bên tai cô tiếng bọn họ chuyện, suy nghĩ trong đầu xoay nhanh, lập tức tổng hợp những tin tức quan trọng trong những lời đơn giản .

Thứ nhất, vụ án mà nãy bác năm khỏi đồn cảnh sát để điều tra đó, hung thủ hẳn là mấy .

Thứ hai, cô đưa lưng về phía bọn , cũng thấy mặt mũi của bọn , nhất thời vẫn thể xác nhận bọn là bọn buôn hại nguyên ở đời .

Thứ ba, mấy kẻ vẫn liên hệ qua với một kẻ khác, gặp là một điều ngoài kế hoạch.

Thứ tư, cũng là điều quan trọng nhất, Tài trong miệng bọn liệu là kẻ duy nhất mà cô nhớ , tến là cái gì mà Tài Lão Đại của bọn buôn .

Nếu thật sự là như thế, lúc cô càng thể hành động , nhất định thừa cơ hội tìm cái kẻ tên là Tài đó…

Hơn nữa, tay bọn họ dính mạng , Cát Tường may mắn vì lúc nãy bịt khăn giãy dụa kịch liệt, nếu thì lúc cô còn sống thì vẫn chắc .

Nghĩ đến đây, trong lòng Cát Tường ngầm liên lạc với Đoàn Tử vẫn theo cô cách đó xa, bảo nó tiên nên hành động hấp tấp, đồng thời gọi theo nhóm bạn theo phía , chờ tin tức của cô.

Không thể , thể khế ước với Đoàn Tử, đó thật sự là vận may của cô.

Cho dù là cô tự khoác lác là ba đầu sáu tay nhưng mà nếu Đoàn Tử theo phía hộ tống, để cô đầy đủ tự tin chắc chắn rằng khả năng rút lui một cách an thì cô cũng dám lỗ mãng như …



Bỗng nhiên, da đầu Cát Tường truyền đến cảm giác căng đau, đang kéo tóc cô, đó giơ mặt cô lên một cách thô lỗ.

Cô nhịn xuống cảm giác đau đớn truyền từ da đầu, cẩn thận điều chỉnh hô hấp, ngay cả lông mi cũng dám động đậy, chỉ sợ phát hiện mánh khóe.

Sau đó, Cát Tường cảm nhận rõ ràng, đang một ánh mắt âm trầm chằm chằm, cho phía lưng của cô kiềm chế mà sởn hết gai ốc.

Không qua bao lâu, cuối cùng đó cũng buông tay , một giọng âm trầm lạnh lùng vang lên:

“Được , câm mồm hết , là một món hàng , nhân lúc đám cớm đang bận ở đây, chúng tìm Tài giao hàng , cầm tiền thì lập tức lên thuyền luôn.”

Có vẻ như tiếng trong băng nhóm, thì hai tên lúc nãy đang cãi gay gắt lập tức ngậm miệng , theo đàn ông đó, nhanh chóng di chuyển .

Cũng đúng lúc , Cát Tường mới dám hé mắt một chút để xem.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Tốc độ di chuyển của mấy tên nhanh, hơn nữa, chắc là bọn quen thuộc khu vực , con đường mà bọn thì hề gặp một nào.

Bị khiêng như bao tải, một lát , Cát Tường cảm giác khó chịu.

Nhất là khi bước chân của mấy tên nhanh, thỉnh thoảng còn chạy mấy đoạn nữa, sự xóc nảy đó cho cô thấy buồn nôn.

Cũng là qua bao lâu, lâu đến nỗi Cát Tường sắp chịu nổi nữa thì cuối cùng mấy tên đó cũng dừng ở một cổng của một nhà kho cũ nát.

Một tiếng đẩy cửa kẽo kẹt chói tai vang lên, mấy giấy , Cát Tường ném lên mặt đất.



Lúc sắc trời tối đen hẳn , chắc là mấy tên tội phạm cũng khác phát hiện, cũng bật đèn lên.

Cát Tường thể mượn bóng tối và mái tóc dài che khuất, nhe răng trợn mắt một lúc lâu mới dịu một chút cảm giác đau đớn khi ném xuống đất.

Tư nhủ vì tìm mấy tên cặn bã , vì báo thù cho Tiểu Cát Tường, cô cũng liều mạng.

Bây giờ chỉ chờ Tài xuất hiện, chỉ hy vọng là bọn nhanh dẫn đến đây.

Quả nhiên, đàn ông giọng âm trầm mở miệng:

“Lão Nhị, mày gọi Tài đến đây, bảo đem một trăm năm ngươi ngàn đến đây, tao chỉ cần tiền mặt thôi.”

Lão Nhị miệng hô má hóp Cát Tường bất tỉnh nền đất, mặt lộ một nụ bỉ ổi, xoa xoa tay, đại ca của với vẻ lấy lòng:

“Lão Đại, bảo Lão Tam , em gái xinh như mà, đầu tiên em thấy đó, he he he… để em sung sướng …”

Nghe thế, Cát Tường đang giả vờ hôn mê nền đất chợt thấy căng thẳng vô cùng, lông tơ cũng bắt đầu dựng ngược lên.

Mặc dù kiếp cũng chỉ sống đến mười sáu tuổi, nhưng mà ở vương triều Khang Tuấn kết hôn sớm, nhiều cô gái mười sáu tuổi , cho nên Cát Tường cũng hiểu chuyện đó sự dạy bảo của ma ma.

Cô ngu ngốc đến mức ác ý trong lời .