Một Lần Trở Mình, Cả Đời Anh Trượt Dốc

Chương 11



Tiểu Trần không trả lời ngay, cậu ấy cầm lấy điện thoại, nhìn kỹ những bức ảnh.

Đó là những bức ảnh chụp khi Tiểu Trần đưa tôi về nhà.

Trong đó có một bức ảnh, hai chúng tôi đang ngồi trong xe và Tiểu Trần nghiêng người về phía tôi, cả hai đang cười.

Cậu ấy thở dài, ánh mắt đầy bất lực.

“Anh quên rồi sao, anh Cố?”

“Hồi đó anh đi công tác ở nước ngoài, đúng lúc An An bị sốt. Chị dâu ở nhà không xoay sở kịp, nên đành nhờ tôi đưa An An đi truyền nước.”

“Thời gian đó, chị ấy gọi cho anh nhưng không thể liên lạc được, nên mới nhờ tôi đưa đón cả hai mẹ con.”

Tiểu Trần chỉ vào bức ảnh có vẻ mờ ám, tiếp tục giải thích.

“Bức ảnh này đã bị cắt mất phần dưới. Chị dâu đang bế An An nên không thể thắt dây an toàn.”

“Tôi chỉ đang giúp chị ấy thắt dây an toàn, rồi bị An An chọc cười.”

Trong phòng sách, chỉ có giọng nói của Tiểu Trần vang lên.

Cố Thần không thể giữ được dáng vẻ bình tĩnh, anh ta đứng bật dậy khỏi ghế.

“Không thể nào, không thể nào.”

Đôi mắt anh ta đỏ ngầu, toàn thân như sắp gục ngã.

“Cậu nói Tư Ninh gọi cho tôi rất nhiều lần, nhưng tôi không nhận được cuộc gọi nào cả.”

Những ký ức về khoảng thời gian đó ùa về.

Khi đó, Tô Mặc Tuyết đang học tiến sĩ ở nước ngoài, và Cố Thần lấy cớ đi công tác để sang gặp cô ta.

Trong khi đó, tôi vừa phải chăm sóc An An, vừa lo lắng cho bệnh tình của bố, không còn sức đâu để xoay xở mọi thứ.

Tiểu Trần như nghĩ ra điều gì, chỉ vào những bức ảnh và hỏi.

“Anh Cố, ai đã gửi những bức ảnh này cho anh? Có phải là…”

Cố Thần xoa bóp thái dương đang căng thẳng của mình, nhớ lại.

“Là từ một tài khoản email ẩn danh. Tôi chỉ biết địa chỉ IP ở nước ngoài.”

“Trùng hợp thay, đúng là cùng quốc gia mà Tô Mặc Tuyết đang ở.”

Cả hai nhìn nhau, trong lòng đã có câu trả lời.

Cố Thần lập tức lao ra khỏi phòng sách, định đối chất với Tô Mặc Tuyết.

Nhưng vừa ra khỏi phòng, một đồng nghiệp đã hét lên.

“Tô Mặc Tuyết, cô sao vậy?”

Nhìn thấy Cố Thần chạy đến, người đó lo lắng gọi lớn.

“Anh Cố, Tô Mặc Tuyết ngất xỉu rồi!”

Mọi người nhanh chóng lái xe đưa Tô Mặc Tuyết đến bệnh viện.

Khi đi ngang qua bảng thông báo, nhiều người tò mò quay đầu nhìn theo Cố Thần và Tô Mặc Tuyết.

“Đây chẳng phải là hai người bị viện trưởng nêu đích danh và đưa ra yêu cầu sa thải sao?”

“Đúng vậy, nghe nói là vi phạm đạo đức nghề y, tôi còn nghe nói Cố Thần từng được cân nhắc để lên làm viện trưởng…”

Nghe thấy tên mình, Cố Thần vội chen qua đám đông đi đến trước bảng thông báo.