02
Tình yêu ta dành cho Nguyên Lân không hề giảm sút, chỉ cần có hắn xuất hiện, ta đều lén lút tiếp cận, vào các ngày đặc biệt, ta đều tự tay thêu một chiếc đai lưng để tặng hắn.
Cuối cùng thì bị hắn xé rách hoặc đốt cháy, nhưng ta chìm đắm trong đó mà không thấy chán nản.
Nhưng biến cố đến quá nhanh.
Ba năm sau, đương kim Hoàng đế vì quá say mê đan dược mà thân thể ngày càng suy yếu, đột nhiên bạo bệnh băng hà ngay trên triều.
Các thế lực âm thầm ẩn mình trong triều đình bỗng chốc thức tỉnh, nhìn chằm chằm ngai vàng mà rục rịch.
Hoàng Hậu và Thái Hoàng Thái Hậu liên kết với các gia tộc của mình, cứng rắn đẩy Nguyên Lân vừa tròn mười tám tuổi lên ngôi, theo thủ tục định phong ta làm Hoàng hậu, mượn danh ta là đứa trẻ mồ côi của bậc trung liệt để bịt miệng những kẻ có ý đồ.
Nhưng bọn họ không biết Nguyên Lân đã âm thầm bồi dưỡng một đội võ tướng.
Tiên Đế nhu nhược, biên giới tranh chấp với man tộc nhiều năm không có kết quả.
Việc đầu tiên hắn làm khi đăng cơ là Ngự giá thân chinh.
Trước khi xuất chinh, hắn nhìn Thái Hậu vừa mới được tấn phong cùng Thái Hoàng Thái Hậu đang rơi lệ, lại khinh miệt liếc nhìn ta đang đứng một bên cúi đầu thuận mắt, hừ lạnh một tiếng, mở miệng: “Mẫu hậu và Tổ mẫu đã nuôi dưỡng một nàng dâu tốt, nhi thần không xứng. Chuyến đi này hiểm nguy, nhi thần không nỡ đoạn tuyệt huyết mạch của Trấn Bắc Hầu gia, hôn ước liền hủy bỏ tại đây, cũng mong Quận chúa tự trọng.”
Ta ngây người nhìn hắn, Thái Hoàng Thái Hậu còn muốn nói gì đó, môi mấp máy, cuối cùng vẫn không mở lời.
Từ khi Nguyên Lân xuất chinh, Thái Hậu quy y Phật môn, triều chính do Thừa tướng cậu ruột của Nguyên Lân nắm giữ.
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Hôn ước giữa ta và Nguyên Lân tuy đã hủy bỏ, nhưng Thái Hoàng Thái Hậu vẫn không thay đổi thái độ với ta, luôn an ủi ta, nói với ta: “Hoàng thượng là thích con, tính cách đứa trẻ ấy là vậy đó.”
Tuy nhiên, ta đã trưởng thành, ta có thể rõ ràng cảm nhận được sự ghét bỏ của Nguyên Lân đối với ta.
Chỉ là từ nhỏ ta đã được Thái Hoàng Thái Hậu giáo dục “Nguyên Lân là tối thượng”, lúc tình đậu sơ khai lại thật lòng yêu hắn, ta mới luôn bỏ qua những lời sỉ nhục này, âm thầm đứng sau lưng hắn.
Ta và Thái Hoàng Thái Hậu sống trong cung với sự giày vò, mỗi ngày đều quan tâm tin tức từ tiền tuyến.
Một năm sau, Nguyên Lân ký kết một loạt hiệp ước với man tộc, sau đó ban sư hồi triều.
Ngày đón Nguyên Lân, ta dìu Thái Hậu đứng trên tường cung.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Hoàng hôn vàng óng nhuộm bầu trời huy hoàng tráng lệ, khi Nguyên Lân cưỡi chiến mã từ xa phi đến, hắn mang theo khí chất đế vương chân chính.
Thậm chí, cái gọi là “Hoàng Hậu” cũng có người đóng giả, trên lưng ngựa của Nguyên Lân chở theo một nữ tử.
Nàng ta tính cách phóng khoáng, tùy ý tự do. Mặc dù xuất thân từ biên giới, nhưng gương mặt lại mang nét mưa khói Giang Nam, khiến người khác nhìn vào mà thấy thương xót, cưỡi ngựa b.ắ.n tên đều tinh thông. Nàng ta còn mặc váy đỏ rực, múa một điệu để chúc mừng các tướng sĩ trước đại điện.
Ngày hôm đó ta thấy nàng ta cài một đóa mẫu đơn trên đầu, chân đi đôi giày đính những chiếc chuông vàng lấp lánh, bên hông cài một thanh nhuyễn kiếm. Váy bay phấp phới, kiếm pháp sắc bén, như nữ chiến thần hạ phàm.
Mọi người không ngừng reo hò cổ vũ cho nàng ta, ta cũng không ngừng vỗ tay cho nàng ta.
Một điệu múa kết thúc, Nguyên Lân cười đứng dậy, giơ chén rượu tuyên bố, nàng ta sẽ là Hoàng hậu của Đại Lương.
Cả triều chấn động, nhưng không một ai dám lên tiếng phản bác.
Thái Hoàng Thái Hậu lạnh lùng nhìn chằm chằm nữ tử rực rỡ như lửa kia, kéo ta sớm rời tiệc.
“Đúng là hồ mị, ai biết có phải do man tộc phái tới để mê hoặc quân vương hay không.” Thái Hoàng Thái Hậu giận dữ nói trước ánh nến.
Ta khều nhẹ bấc đèn: “Nương nương không cần quá lo lắng, Hoàng thượng có chừng mực của mình.”
“Là ủy khuất con bé này, bao nhiêu năm nay, Hoàng thượng cũng không thấy được điểm tốt nào của con. Giờ ta cũng đã nghĩ thông rồi, sẽ không ép con gả cho hắn nữa.” Thái Hậu từ ái vuốt ve tay ta.
Ta sống đến bây giờ lần đầu tiên nghe người nói ta không có trong tương lai của Nguyên Lân, trong lòng khẽ thở phào nhẹ nhõm.
Nhưng không ngờ những ngày sau đó còn khó chịu hơn trước.
03
Từ khi đem cô nương kia về cung, Nguyên Lân liền sủng ái nàng ta lên tận trời, ban cho nàng ta rất nhiều đặc quyền.
Ví dụ như không cần hành lễ, ví dụ như có thể tự do ra vào mọi nơi trong cung.
Thế là hôm đó khi ta đang cắt tỉa cành hoa trong tiểu hoa viên của Thái Hoàng Thái Hậu, liền bị nàng ta bắt gặp.