Mục Thần Ký Tháºt ra thì trong lòng Tần Mục chưa từng trách Võ Äấu Thiên Sư, cÅ©ng chưa bao giá» trách Äám Diêm Vương. Khúc mắc trong lòng hắn vẫn luôn là ý chá» kia cá»§a Khai Hoà ng, nhưng mà vá» sau gặp Khai Hoà ng, sau khi nhìn thấy hiá»n trạng cá»§a Vô Ưu Hương, khúc mắc trong lòng hắn cÅ©ng ÄÆ°á»£c giải trừ. Có Äiá»u khúc mắc trong lòng hắn Äã ÄÆ°á»£c giải trừ rá»i, nhưng mà khúc mắc cá»§a những thuá»c hạ cÅ© cá»§a Khai Hoà ng trong Phong Äô vẫn chưa ÄÆ°á»£c tháo gỡ. Những ngưá»i nà y Äá»u là hà o kiá»t, không thá» nghe theo mách bảo cá»§a trái tim mình Äi giải cứu Diên Khang khiến bá»n hỠâu sầu thất bại, Äạo tâm bá» tá»n hại. Lần nà y Tần Mục tá»i gặp bá»n há» cÅ©ng là Äá» giải trừ khúc mắc cho bá»n há». Hắn từ biá»t Võ Äấu Thiên Sư Äi tá»i Long thôn cá»§a Thanh Hoà ng. Thanh Nha cô nương bên trong Long thôn nhìn thấy hắn tá»i thì không khá»i vừa mừng vừa sợ, muá»n thá»t thà nh tiếng nhưng lại cá» nhá»n lại. Tần Mục lá» vẻ tươi cưá»i, gáºt Äầu ra hiá»u vá»i nà ng và những ngưá»i khác trong Long thôn. Thanh Hoang lão nhân cÅ©ng cảm ứng ÄÆ°á»£c hắn Äến bèn ra thôn tiếp Äón, là m lá»
chà o nói: - Tần gia tá».. Tần Mục Äáp lá»
, cưá»i nói: - Ta Äã không còn là Tần gia tá» nữa mà là Mục Thiên Tôn. Thanh Hoang lão nhân giáºt mình, thá» dà i rá»i là m lá»
chà o nói: - Mục Thiên Tôn. Tần Mục Äáp lá»
: - Thanh Hoà ng, long mạch cá»§a Khai Hoà ng thần triá»u, ngưá»i sáng láºp long mạch Diên Khang, ngươi cÅ©ng là má»t trong những ngưá»i Äặt ná»n móng cho Diên Khang. ChÃnh là ngươi truyá»n Tá» Long Thái Huyá»n Công và Äế Äiá»p cho lão tá» tông Linh gia má»i có háºu thế cá»§a Diên Khang quá»c. Sao ngươi lại phải tá»± trách mình? Thanh Hoang lão nhân lắc Äầu nói: - Ta không bảo vá» Diên Khang. Tần Mục cưá»i nói: - Chưa bao giá» có ngưá»i trách ngươi. Chá» là chÃnh ngươi tá»± là m khó mình mà thôi. Ngươi và nguá»n gá»c Diên Khang liên há» sâu hÆ¡n bất kỳ ngưá»i nà o, không nên tá»± trách. Thanh Hoang lão nhân cúi ngưá»i nói: - Thiên Tôn dạy bảo, không dám không nghe theo. Tần Mục rá»i Äi, Äi theo XÃch Tú Thần Nhân tá»i chá» sâu cá»§a Phong Äô thì nghe thấy Pháºt âm cuá»n cuá»n, Phạn âm liên miên. Khi Äi lên phÃa trưá»c thì lại thấy Äế ThÃch Thiên Vương Lý Du Nhiên Äá» chân trần ngá»i giữa ác quá»· Phong Äô, xiá»ng xÃch quấn quanh ngươi, hai mắt nhắm chặt. Hắn Äang lÄ©nh há»i Vô Lượng Kiếp Kinh, nhiá»u lần nháºp má»ng. Má»ng cảnh cá»§a hắn hóa thà nh Pháºt quá»c vô thượng, tá»nh Äá» cá»±c lạc nhưng mà tá»nh Äá» Pháºt quá»c lại liên tục bỠác quá»· quấy nhiá»
u, lẻn và o trong giấc má»ng cá»§a hắn. Trong mÆ¡ Lý Du Nhiên bỠác quá»· Äá»ng hóa là m má»t, tá»nh Äá» cÅ©ng bỠô nhiá»
m khiến hắn gặp ác má»ng liên tục. Äế ThÃch Thiên Vương quát: - Chừng nà o Äá»a phá»§ chưa trá»ng, ta thá» sẽ không Äắc chÃnh Äạo! Tần Mục ra hiá»u cho XÃch Tú Thần Nhân dừng bưá»c, mình thì Äến Äá»i diá»n Äế ThÃch Thiên Vương rá»i ngá»i xếp bằng xuá»ng, hai mắt nhắm lại và Äi và o trong má»ng cảnh. Má»ng cảnh cá»§a hai ngưá»i dung hợp, trong má»ng cá»§a Äế ThÃch Thiên Vương không còn là tá»nh Äá» cá»±c lạc cá»§a Pháºt quá»c tá»i cao nữa mà là má»t thế giá»i ngưá»i ngưá»i hÄng hái dÅ©ng cảm phấn Äấu. Tuy rằng ác quá»· vẫn còn nhưng Äã khó mà quấy nhiá»
u hắn. Qua má»t lúc lâu, Äế ThÃch Thiên Vương tá»nh lại, cảm tưá»ng như mình Äã bừng tá»nh Äại ngá», khom ngưá»i chà o há»i Tần Mục. Tần Mục Äáp lá»
, thong thả rá»i Äi. Äế ThÃch Thiên Vương ÄÆ°a mắt nhìn hắn Äi xa, trầm ngâm phút chá»c rá»i rá»i khá»i nÆ¡i ác quá»· hoà nh hà nh nà y, thấp giá»ng nói: - Ãc quá»· bắt nguá»n từ nhân gian, ác nhân nÆ¡i nhân gian chưa bá» diá»t trừ thì Äá»a phá»§ vÄ©nh viá»
n không trá»ng. - Vừa rá»i Mục Thiên Tôn không nói má»t lá»i vá»i Äế ThÃch Thiên Vương, tại sao Äế ThÃch Thiên Vương Äã hiá»u ra? XÃch Tú Thần Nhân không hiá»u, dò há»i. Tần Mục cưá»i nói: - Äiá»u nên nói ta Äá»u Äã nói cho hắn á» trong giấc má»ng, cần gì phải má» miá»ng? XÃch Tú Thần Nhân rất là khó hiá»u. Äá»t nhiên, Tần Mục dừng bưá»c lại, hắn thấy ÄÆ°á»£c Hắc Há» Thần. Má»t con Äại Hắc Há» má»t má»i nằm rạp trên mặt Äất, bên cạnh là hai gian nhà tranh, tiá»u phu thay sang xiêm y cá»§a ngưá»i Äá»n cá»§i, Äang chặt má»t gá»c cá» thụ. Má»i má»t nhát rìu hắn bá» xuá»ng, gá»c cá» thụ bá» chặt ra má»t miếng rá»i ngay láºp tức má»c lại, xem vÄ©nh viá»
n không thá» hết ÄÆ°á»£c. Tần Mục Äi tá»i gần, nhìn phút chá»c rá»i Äá»t nhiên rút kiếm dùng má»t nhát kiếm chặt Äứt gá»c cá» thụ nà y. Tần Mục thu kiếm, cất bưá»c Äá»nh Äi ngay. - NÄm Äó Äại sư huynh cá»§a ngươi nhìn ta Äá»n cá»§i, nhìn mấy trÄm nÄm. Sau lưng cá»§a hắn, giá»ng nói cá»§a Thánh Nhân tiá»u phu truyá»n Äến, nói: - Thá»i gian ngươi nhìn còn chưa Äầy má»t nén nhang mà Äã chặt Äứt cây cá»§a ta. Tần Mục xoay ngưá»i lại, cưá»i nói: - Lão sư, thứ ta há»c chÃnh là cách là m ngưá»i cá»§a ngươi, chứ không phải há»c Äạo pháp cá»§a ngươi. Thứ cá»§a ngươi, ta chưá»ng mắt rá»i, ta Äã lÄ©nh ngá» ÄÆ°á»£c thứ tá»t hÆ¡n! - Ngươi Äứng lại! Tiá»u phu Thánh Nhân giáºn dữ, tức giáºn nói: - Chưá»ng mắt thứ ta dạy? Sá» dÄ© ta không dạy ngươi là bá»i vì ngươi quá khác ngưá»i, ta không biết nên dạy cái gì má»i tá»t! Äại sư huynh cá»§a ngươi là kẻ ta dạy lâu nhất, ta cá» gắng dạy tất cả thà nh tá»±u cá»§a thá»i Äại Khai Hoà ng cho hắn nhưng không ngá» rằng hắn lại quá cá»±c Äoan. Äứa duy nhất không cá»±c Äoan chÃnh là lão tam, ta dá»c lòng dạy tam sư Äá» cá»§a ngươi nhất. Ta truyá»n thụ cho hắn ba mươi sáu loại Äại Äạo Háºu Thiên có thá» thà nh Äạo, bảy mươi hai loại Äại Äạo Tiên Thiên trợ giúp hắn thà nh Thánh. Tần Mục chá»p chá»p mắt: - Hắn kém hÆ¡n ta. Tiá»u phu Thánh Nhân cá» nén kÃch Äá»ng muá»n xách rìu xông lên chém hắn, hừ lạnh má»t tiếng, nói: - Mưá»i Thiên Tôn cá»§a Thiên Äình Äi bằng ba mươi sáu con ÄÆ°á»ng Thiên Cung, ý Äá» tu thà nh Thiên Äình. Nhưng mà bá»n há» chá» có ba mươi sáu Thiên Cung, không có bảy mươi hai Bảo Äiá»n. Lý giải cá»§a bá»n há» vá»i cảnh giá»i Thiên Äình chưa chắc Äã sâu bằng ta! Là Thiên Sư Äá» nhất cá»§a Khai Hoà ng, tuy rằng tư chất ta không ÄÆ°á»£c tá»t nhưng mà ta lại có má»t tưá»ng tượng vá» cảnh giá»i Thiên Äình nà y. Tần Mục lắng nghe.
Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com
Báo lỗi chương