Tôi thích Thương Hằng mười năm.
Có lần, anh say rượu… rồi ở bên tôi.
Hôm sau tỉnh lại, anh vì trách nhiệm mà cầu hôn.
Tôi vui mừng gả cho anh.
Anh thích người thanh nhã, tôi học cắm hoa, học vẽ.
Anh đau dạ dày, tôi học nấu ăn.
Dần dần, tôi tưởng anh cũng đã thích mình.
Trên đường về, anh thường mua hoa và bánh xoài tôi thích.
Cuộc sống sau hôn nhân, ngọt ngào đến mức tôi nghĩ mình đã thắng.
Cho đến ngày tôi biết mình mang thai.
Tình đầu của anh khóc lóc tìm đến.
Rồi họ quay lại bên nhau.
Trên hot search, tràn ngập hình ảnh họ hôn nhau trong tuyết trắng.
Bàn tay anh giữ sau gáy cô ấy, cúi xuống hôn đến mức giữa hai người kéo thành một sợi chỉ bạc.