Muôn Đời Muôn Kiếp Yêu Nàng

Chương 5



"Quỷ... cô nương quỷ, cô đừng kích động, kích động không tốt cho thai nhi... không, là không tốt cho cơ thể."

Hứa Tu Trần mặt đầy nịnh nọt, gỡ từng ngón tay của ta đang bóp cổ hắn ra.

Ta lại gặm một miếng thịt bò lớn, tiện thể ngồi lên bếp, ai ngờ lại bị bỏng mông.

Ta bất lực đứng dậy, thở dài một hơi: "Ngươi nói xem, sao ta lại cảm thấy càng ngày càng gần với dương gian vậy? Gần đây tim ta đập thình thịch ghê lắm."

"Cô đừng lo lắng, Tết Trung Nguyên (tết Vu Lan) sắp đến rồi, đến lúc đó ta sẽ dẫn cô xuống núi thử vận may, biết đâu lại gặp được Quỷ ăn hồn hung tàn." Hứa Tu Trần an ủi ta.

"Cũng đúng ha."

Cuộc sống bỗng chốc có hy vọng, thế là ta lại ăn thêm hai cân thịt bò kho.

Kết quả, chưa đợi đến Tết Trung Nguyên, mà lại đợi được ác quỷ đến trước.

Thiên Thanh

Rạng sáng, ta đang ngủ say.

Đột nhiên cảm thấy lạnh buốt.

Ta lơ lửng bay dậy, định chui vào chăn của Hứa Tu Trần để hút chút dương khí sưởi ấm cơ thể.

Không ngờ vừa bay đến giường, cơ thể lại đột nhiên bị một lực lượng khổng lồ đè ép xuống giường.

Ta đột nhiên mở to mắt, nhìn thấy xung quanh mình bị một luồng sương mù đen kịt lạnh lẽo bao phủ.

Đám sương mù đen đó càng ngày càng siết chặt, cảm giác quỷ khí trong cơ thể ngày càng yếu đi, ý thức của ta bắt đầu dần dần tan biến.

Ngay lúc ta sắp nhắm mắt lại, đột nhiên một luồng sức mạnh khổng lồ xuất hiện, ngay lập tức xua tan đám sương mù đen đó.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Sương mù đen tan đi.

Toàn thân thả lỏng, cảm giác nghẹt thở cũng biến mất.

Nhưng ta mệt quá, chỉ muốn ngủ thôi.

Trong mơ màng, ta nghe thấy có người gọi: "Như Ý, Như Ý..."

Như Ý, là ai?

Ta thiếp đi, mơ một giấc mơ dài. Trong mơ thấy một cô nương xinh đẹp.

Tóc nàng tán loạn, ánh mắt đờ đẫn, lạc lõng nhưng lại đầy kiên định.

Nàng không ngừng tìm kiếm thứ gì đó khắp nơi trên thế gian.

Nàng tháo trâm cài tóc xuống để đào đất, trâm gãy thì dùng tay bới.

Đầu ngón tay nát bươn, không nhổ được cỏ, không nhổ được thì nàng dùng răng cắn xé.

Miệng lẩm bẩm gọi: "Phu quân, phu quân..."

Ta ngẩng đầu nhìn, có một con đại bàng khổng lồ đang lượn lờ trên bầu trời, con đại bàng đó có lẽ đã ngửi thấy mùi m.á.u tanh, cứ lảng vảng mãi không đi.

Con đại bàng càng lượn càng thấp, càng ngày càng gần cô nương đó.

Ta nhìn thấy con đại bàng há to cái mỏ sắc nhọn, thừa lúc cô nương không để ý, đột ngột bổ nhào xuống...

"Cẩn thận!"

Ta giật mình tỉnh giấc!