Nếu không phải anh vẫn còn yêu cô, còn không nỡ buông tay thì cô đáng bị nhét vào lồng heo thả trôi sông.
Nhưng không sao, nếu cô đã tự mình tìm đường chết, anh cũng chẳng cần phải nể nang cô nữa.
9
Sau khi Vương Tuyết được thả ra, mỗi lần nhìn thấy Phương Tĩnh đều đi vòng.
🌟Truyện do nhà 'Như Ý Nguyện' edit🌟
Trong lòng cô ta căm hận Phương Tĩnh, nghĩ rằng nếu không phải vì Phương Tĩnh thì cô ta đã không thê thảm đến thế.
Nhưng hiện tại Vương Tuyết thực sự rất sợ thủ đoạn của Tống Cẩn Ngôn, nghĩ đến những ngày tháng tối tăm không thấy mặt trời trong trại tạm giam, cả người cô ta run rẩy sợ hãi.
Phương Tĩnh nhìn thấy Vương Tuyết, trong lòng cũng cảm thấy khó chịu.
Đồ vô dụng, chỉ biết phá hoại chứ chẳng làm nên trò trống gì.
Nếu không phải vì Vương Tuyết, cô cũng không đến mức bị động như bây giờ.
Cô còn tưởng Vương Tuyết có bản lĩnh gì ghê gớm lắm.
Đúng là thùng rỗng kêu to!
Phương Tĩnh hậm hực nghĩ.
Sau giờ học, cả hai người đều ôm tâm sự riêng, mỗi người đi về một hướng.
Phương Tĩnh nghĩ, tiếp theo cô phải làm thế nào để tự cứu mình đây?
Tên biến thái Tống Cẩn Ngôn đã lên kế hoạch nghề nghiệp cho cô, học thạc sĩ, học tiến sĩ, rồi vào một trường nghề làm giáo viên.
10
Nói thật, đây là một kế hoạch nghề nghiệp rất tốt.
Cô điên cuồng rung động.
Dạy ở trường nghề, không phải chịu áp lực gì nhiều, không cần lo lắng về sức khỏe tâm lý hay vấn đề thi cử của học sinh.
Còn có cả kỳ nghỉ đông và nghỉ hè.
Cô đã từng theo mẹ chứng kiến nhiều nghề nghiệp khác nhau, khi mẹ cô đi làm quét dọn vệ sinh, cô nhìn thấy những nhân viên văn phòng làm việc.
Khi còn học đại học, cô cũng đã tìm hiểu qua nhiều công việc và rút ra kết luận rằng nghề giảng viên đại học là công việc tốt nhất.
Nhưng với bằng cử nhân của cô, làm giảng viên đại học có chút khó khăn.
Trường nghề lại khá phù hợp.
Đây cũng là cái lồng giam mà Tống Cẩn Ngôn xây nên cho cô.
Anh không thể thực sự giam cầm cô.
Nếu làm vậy, cô chắc chắn sẽ hoặc là phát điên, trầm cảm, hoặc là cùng anh cá c.h.ế.t lưới rách, trốn thoát hoàn toàn, thậm chí thay tên đổi họ để thoát khỏi anh.
Anh không ngốc đến mức đó.
11
Anh sẽ cho cô những tài nguyên tốt, cho cô công việc ổn định, cuộc sống mà cô mong muốn.
Để cô có những thứ phải bận tâm, có những điều không nỡ từ bỏ.
Giống như đặt cô vào nồi nước ấm, từ từ nấu chín.
Anh tin rằng những nam sinh và giáo viên ở trường nghề sẽ chẳng người nào có thể thu hút được cô.
Anh cũng có thể kiểm soát thế giới xung quanh cô.
Anh đã vạch ra phạm vi giam cầm cho cô.
12
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
Khi Phương Tĩnh phát hiện mình mang thai, cô cảm thấy như trời đất như sụp đổ.
Chắc chắn là Tống Cẩn Ngôn cố tình hãm hại cô, để trói buộc cô càng chặt hơn.
Cô vào bếp lấy con d.a.o làm bếp, muốn c.h.é.m c.h.ế.t anh.
Nhưng cô thậm chí còn không dám chạm vào con dao, cô sợ phải ngồi tù, sợ hủy hoại cả cuộc đời mình.
Cô vẫn còn một tương lai tươi sáng, làm sao có thể ngồi tù được chứ?
Hơn nữa, cô chắc chắn không đánh lại được Tống Cẩn Ngôn.
Chỉ cần cô có chút bất thường về cảm xúc, Tống Cẩn Ngôn sẽ lập tức phát hiện ra.
Cô lo lắng bất an nghĩ, nếu thật sự dám làm tổn thương Tống Cẩn Ngôn, chắc chắn anh sẽ lại nhốt cô lại.
Đồ biến thái!
Khi Tống Cẩn Ngôn trở về, Phương Tĩnh đang ngồi thẫn thờ xem TV.
Sau khi hôn cô, anh nhìn cô thêm vài lần.
Phương Tĩnh không thèm để ý đến anh.
Tống Cẩn Ngôn hỏi cô: “Chẳng phải em vẫn chưa tới ngày sao?”
Cô lập tức nổi trận lôi đình, cái gì mà “vẫn chưa tới”? Đồ thần kinh!
Cô càng chắc chắn rằng anh cố ý làm như vậy.
Anh hoàn toàn làm theo ý mình, không hề để tâm đến nguyện vọng của cô.
Đồ cặn bã!
13
Tống Cẩn Ngôn nhìn cô đột nhiên tức giận, mắt đỏ hoe, trong lòng anh mềm lại.
Anh chính là cố ý làm như vậy.
Ai bảo cô lúc nào cũng đề phòng anh?
Nhưng thấy cô tức giận, anh lại có chút chột dạ.
Anh nhẹ nhàng dỗ dành cô:
“Đừng giận mà, đừng giận nữa. Chúng ta đã kết hôn rồi, không phải cũng nên có em bé rồi sao? Hơn nữa, chẳng phải em cũng thích trẻ con lắm à? Sau này nhà mình sẽ thật náo nhiệt.”
“Anh muốn có con, muốn náo nhiệt, sao anh không tự sinh đi!”
Cô tức giận đẩy anh một cái.
“Được rồi, được rồi, anh sinh, anh sinh. Em nói sao thì là vậy.”
Phương Tĩnh cảm thấy như trời đất sụp đổ, từ nay về sau Tống Cẩn Ngôn lại có thêm một con bài để kiểm soát cô.
Nhưng sau khi mang thai có một lợi ích, đó là anh không động vào cô nữa.
Nói rằng sợ làm tổn thương em bé.
Cô nghi ngờ làm sao anh có thể nhịn được?
Tâm trí cô lại bắt đầu suy nghĩ.
Ngoài thời gian mang thai, còn sau khi sinh thì sao?
Nghe nói sau khi sinh con, đàn ông sẽ có bóng đen tâm lý đối với phụ nữ, thậm chí không muốn ngủ chung nữa.
Hơn nữa, việc chăm sóc con nhỏ khiến chuyện tình cảm cũng phai nhạt đi.
Nghe nói có những người đàn ông để tránh việc chăm con mà cố tình làm thêm giờ hoặc ngồi trong bãi đỗ xe không muốn về nhà?
Cô sờ cằm, chìm vào suy tư.
Cô phải kiên trì, vẫn còn nhiều cơ hội để thoát khỏi con ch.ó điên Tống Cẩn Ngôn này.