Mưu Kế Của Chim Hoàng Yến

Chương 1



Tôi là chim hoàng yến được Chu Sâm Phi bao nuôi, trên giường thì lẳng lơ, quyến rũ, mê hoặc lòng người. Xuống giường lại ra dáng bà chủ, thi thoảng lại đấu đá với bạch nguyệt quang mà kim chủ yêu nhưng không có được.

Trong mắt người ngoài, tôi là kẻ si mê Chu Sâm Phi đến phát cuồng, sớm muộn gì cũng bị anh ta vứt bỏ, chỉ là một kẻ thế thân.

Thực ra, tôi chẳng yêu anh ta chút nào, tôi chỉ yêu tiền của anh ta thôi.

Dưới trướng của anh ta, việc kinh doanh của tôi làm ăn phát đạt, sắp sửa bước chân vào hàng ngũ những người mới nổi trong giới thương nhân.

Tôi quyết định đá anh ta trước, còn giả vờ diễn cảnh tình yêu đau khổ: "Chu Sâm Phi, em đã dùng năm năm cũng không thể khiến anh yêu em... Em mệt rồi, chia tay đi."

Mồ hôi của Chu Sâm Phi nhỏ xuống người tôi, anh ta nhìn tôi với vẻ mặt nửa cười nửa không: "Quả nhiên, phụ nữ có tiền thì thay lòng. Được, tôi sẽ khiến em phá sản, giúp em tìm lại bản chất ban đầu."

1

Chu Sâm Phi đứng dậy khỏi người tôi, vừa mặc quần áo vừa nói: "Hôm nay cô ấy về nước, em chuẩn bị tiệc đón gió ở Thiều Quang Viện đi."

Cô ấy tên là Trương Quý Nhiễm, là bạch nguyệt quang mà Chu Sâm Phi yêu mà không có được.

Tôi như động vật không xương, ôm lấy eo Chu Sâm Phi từ phía sau, những ngón tay được làm móng tỉ mỉ lướt qua cơ bụng của anh ta.

Cơ thể anh ta rõ ràng cứng đờ lại.

"Còn ai nữa không?"

"Đều là bạn bè trong giới."

Mắt tôi đảo quanh, làm nũng nói: "Tổ chức tiệc thì phải có trang sức xứng tầm chứ, em nhìn trúng một chiếc vòng ngọc cao cấp, chỉ là hơi đắt một chút... Tám trăm vạn."

"Mua."

Tôi vui vẻ hôn lên mặt anh ta một cái: "Anh Sâm, em yêu anh."

Chu Sâm Phi không hề động lòng trước lời tỏ tình của tôi, anh ta nắm lấy cổ tay tôi, thản nhiên nói: "Làm móng tay dài thế này, sau lưng tôi toàn là vết cào của em."

Tôi cười gượng gạo:

"Đẹp mà... Vậy em cắt bớt nhé?"

"Cứ để vậy đi, đúng là cũng đẹp."

Ánh mắt Chu Sâm Phi tối lại, kéo tôi ngồi lên đùi, hôn tôi một nụ hôn triền miên.

Khi tôi tiếp đón khách ở Thiều Quang Viện, trên cổ tay đeo chiếc vòng ngọc mới mua.

Tôi thay đổi hoàn toàn vẻ lẳng lơ trên giường, cười đoan trang, giữ vẻ hiền thục của một bà chủ.

Hội chị em của Trương Quý Nhiễm lớn tiếng xì xào bàn tán về tôi:

"Nhiễm Nhiễm, chính là cô ta, chim hoàng yến mà sếp Chu bao nuôi."

"Lông mày, ánh mắt của cô ta rất giống Nhiễm Nhiễm, trong giới ai mà không biết, cô ta chỉ là thế thân của Nhiễm Nhiễm!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

"Nghe nói trước đây cô ta chỉ là một diễn viên nhỏ, nhờ phúc của Nhiễm Nhiễm mới có được ngày hôm nay."

"Nhiễm Nhiễm, cậu đừng buồn, người sếp Chu yêu là cậu."

Ánh mắt tôi chạm phải ánh mắt của Trương Quý Nhiễm.

Cô ta khá xinh đẹp, nhìn là biết thuộc kiểu hoa phú quý được nuông chiều từ bé.

Nghe đồn, Trương Quý Nhiễm thời cấp ba đã cứu vớt Chu Sâm Phi khi anh ta nghèo khó.

Còn Trương Quý Nhiễm, yêu thái tử Kinh Quyển là Cố Kinh Tắc.

[Bản edit thuộc quyền sở hữu của bé Chanh - FB: Một Chiếc Chanh Vô Tree, chỉ được đăng tải trên fb và MonkeyD, những chỗ khác đều là ăn trộm nhé ạ~ đừng quên oánh giá pết Chanh 5 sao nhó, mãi iu mn]

Cô ta đã sớm kết hôn với Cố Kinh Tắc, hai người di cư sang Mỹ.

Chu Sâm Phi ở bên tôi, coi tôi như thế thân của Trương Quý Nhiễm.

Giờ thì, Trương Quý Nhiễm ly hôn, về nước.

Rất nhiều người đang chờ xem tôi, kẻ thế thân này bị Chu Sâm Phi ruồng bỏ.

Tôi nâng ly, mỉm cười gật đầu với Trương Quý Nhiễm một cách thân thiện.

Cô ta không ngờ tôi lại phản ứng như vậy, ngẩn người ra.

Cô ta là bảo bối trong lòng Chu Sâm Phi, tôi sẽ không ngu ngốc đến mức đi khiêu khích cô ta, tránh xa là thượng sách.

Nhưng hội chị em của Trương Quý Nhiễm lại không chịu buông tha tôi.

Đột nhiên, tôi bị ai đó đẩy mạnh một cái, đụng vào tháp rượu sâm panh.

Tôi đứng không vững, sắp ngã vào đống thủy tinh vỡ vụn.

Tôi che chở chiếc vòng tay quý giá, nhắm mắt chờ đợi.

Cơn đau dự kiến không hề ập đến.

Tôi bị ai đó nắm lấy cánh tay, kéo lên.

Sau đó, tôi đ.â.m sầm vào một lồng n.g.ự.c rắn chắc, ngửi thấy mùi nước hoa quen thuộc của đàn ông.

Bọn Trương Quý Nhiễm làm tôi rất khó chịu.

Không sao, tôi sẽ làm loạn lên.

Tôi thuận thế ôm lấy cổ người đàn ông, nhìn về phía con tốt thí vừa đẩy tôi, nói bằng giọng yếu ớt không thể tự lo liệu: "Anh Sâm~~ Em có thai rồi. Con của chúng ta... suýt chút nữa thì bị cô ta hại chết."

Mọi người như bị ấn nút tạm dừng, kinh ngạc hóng chuyện.

Chu Sâm Phi cau mày nhìn tôi, trong mắt có sự kinh ngạc, vui mừng và cảm động, thậm chí cả khóe mắt cũng đỏ hoe.

Lần nào làm anh ta cũng mặc áo mưa đầy đủ, vậy mà lại tin lời nói dối của tôi sao?!

Anh ta sẽ không nghĩ là tôi lén chọc thủng bao chứ?


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com