Người đàn ông trên ngai vàng thở dài một hơi, kéo tôi ra khỏi dòng hồi tưởng.
“Con sử dụng cấm thuật xong, bổn vương đã âm thầm quan sát con đường theo đuổi vợ của con. Càng nhìn càng sốt ruột! Nói xem, sao ta lại sinh ra một đứa ngốc như con chứ.
“Loại thuốc này chỉ có tác dụng với những người có tình cảm với nhau. Hôm nay phụ vương giúp con đến đây thôi, nếu còn không khai thông được, thì đừng làm giao nhân nữa. Sau này ăn cơm, ngồi vào bàn của rùa đi.”
Đạn mạc phấn khích bình luận:
【Oa, là loại thuốc mà tôi nghĩ đúng không!】
Vịt Bay Lạc Bầy
【Hahaha, ông bố này thật sự quá lo lắng rồi.】
【Rùa: ‘??? Ngươi cao thượng, ngươi giỏi, nhưng lôi ta vào làm gì?’】
Vừa dứt lời, một mùi hương kỳ lạ thoang thoảng lan ra.
Cơ thể tôi bắt đầu nóng lên.
Sau đó, người đàn ông phất tay một cái, chiếc lồng được mở ra.
Cơ thể tôi trở nên nóng bỏng, mềm nhũn.
Tôi gần như khao khát lao vào lòng Bạch Tiêu:
“Bạch Tiêu, ôm em.”
Cơ thể Bạch Tiêu cứng đờ, bế tôi trở về tẩm cung của anh.
Nóng quá.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
Tôi quấn lấy cổ anh, đẩy anh xuống giường.
Khuôn mặt anh đỏ bừng, ngoan ngoãn để tôi đè lên.
Đôi mắt xanh ngấn nước, ươn ướt nhìn tôi.
Tôi lần mò trên người anh:
“Chỗ… của giao nhân ở đâu?”
Ánh mắt anh né tránh, cả người đỏ lựng, yết hầu chuyển động liên tục, giọng khàn khàn:
“Chính là chỗ mà em thường thích đánh.”
“Chỗ này?”
Ngón tay Bạch Tiêu siết chặt lấy ga giường.
Nhưng vẫn không có động tác gì, chỉ dùng đôi mắt ướt át dán chặt vào tôi.
Tôi cúi xuống, hôn lên sau tai anh.
Môi tìm đến vị trí của tuyến thể.
Vừa chạm tới, cơ thể anh lập tức run rẩy dữ dội.
Giây tiếp theo, cả thế giới quay cuồng.
Giọng nói khàn khàn đầy kìm nén vang lên từ phía trên: