【Trời ơi, nam chính vì muốn ra ngoài quyết đấu với tên cặn bã mà trực tiếp vượt ngục luôn!】
【Chậc chậc chậc, nhảy ra khỏi bồn tắm, đuôi cá nặng nề đập xuống sàn nhà, nhìn là thấy đau rồi.】
【Thương nam chính và em gái bảo bối quá, sau này đừng cho tên cặn bã vào nhà nữa nhé!】
Thấy bình luận thứ ba, tôi cảm thấy hơi mệt mỏi.
Thực ra tôi cũng không muốn cho Thẩm Trần vào nhà.
Chỉ là hắn ta rất phiền phức, nếu tôi không mở cửa, hắn sẽ cứ gõ mãi.
Đến khi hàng xóm đến phàn nàn.
Hơn nữa, hắn rất giỏi diễn.
Trước mặt mọi người, hắn giả vờ si tình.
Khiến hàng xóm liên tục khuyên nhủ:
“Ôi trời, cô gái nhỏ, dì thấy thằng bé này đối xử với cháu rất tốt đấy, sao lại nghĩ không thông mà đòi chia tay chứ?”
“Đúng đó, đàn ông quỳ gối là chuyện hiếm có, nó đã quỳ xuống xin cháu quay lại rồi, dì nhìn ra là nó thật lòng yêu cháu. Thời buổi này làm gì còn nhiều đàn ông tốt như vậy, cháu cứ đồng ý đi.”
“Với lại, cái động tĩnh của hai đứa làm dì phiền c.h.ế.t được, cháu đồng ý sớm có phải hết chuyện không?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
Vịt Bay Lạc Bầy
“…”
Tôi bị vây kín ở giữa, giọng nói hoàn toàn không đấu lại đám thím lớn tuổi đó.
Còn Thẩm Trần, vẫn tiếp tục diễn cảnh yêu tôi tha thiết.
Nhưng một khi vào nhà, hắn lại đổi mặt, kiêu ngạo vô cùng:
“Hứa Thanh, tôi biết địa chỉ của em, em không đồng ý thì tôi sẽ quấy rối cho đến khi em chán mới thôi.”
Nhìn hắn mà tôi phát ngán.
Vốn dĩ tuần sau tôi sẽ chuyển nhà.
Nhờ bán ngọc trai của Bạch Tiêu, tôi đã mua được một căn hộ ở trung tâm thành phố.
Còn đặc biệt chọn một cái bồn tắm lớn hơn cho Bạch Tiêu.
Chỉ là chưa kịp chuyển đi, hôm nay Thẩm Trần lại mò đến.
Bây giờ, tôi nhìn bóng lưng hắn đang đi về phía phòng tắm.
Không thể để hắn phát hiện ra Bạch Tiêu.
Nếu hắn nhìn thấy người mình đuôi cá, không chừng sẽ báo cảnh sát đưa Bạch Tiêu vào viện nghiên cứu.
Tôi lao lên cản hắn lại.
Nhưng sức đàn ông quá mạnh, hắn đẩy tôi ra, nhanh hơn một bước mở cửa phòng tắm.