Nắm Bắt

Chương 14



Kình Vãn Mục nhìn Ngu Hẩn Nhi gương mặt không có chút cảm xúc nào.

Thích Huyết Nhiễm siết chặt bàn tay.

Mọi người xung quanh vì lời nói lớn của Ngu Hẩn Nhi mà đứng lại xem chuyện vui.

Ngu Hẩn Nhi thì vui vẻ cười cợt, đám bạn phía sau thì hùa theo.

Kình Vãn Mục nhìn Ngu Hẩn Nhi gương mặt không một chút cảm xúc. Anh cúi xuống hít một hơi ở hõm cổ của Huyết Nhiễm.

Cô vì hành động đột ngột này của anh làm cho nhột, thoáng chút liền rùng mình một cái.

" Là vậy sao? Sao tôi chẳng ngửi thấy mùi gì vậy? Ngược lại còn rất thơm ấy chứ! "

" Là do mũi tôi không tốt hay là mũi cô quá thính vậy? "

Kình Vãn Mục chậm rãi lên tiếng, giọng nói đều đều không chút gợn sóng.

" Hơn nữa, từ khi cô xuất hiện tôi đã ngửi thấy một mùi nước hoa nồng nặc. Cô xịt nước hoa nhiều như thế là để che đi mùi đồng quê của mình sao? "

Thích Huyết Nhiễm âm thầm giơ cho anh một like. Cái mỏ Kình Vãn Mục đúng là quá hổn rồi.

" Anh! Anh dám so sánh tôi với nó? Anh nghĩ nó là ai mà có quyền được đặt ngang hàng với tôi chứ?"_ Ngu Hẩn Nhi bị nói đến tức giận.

" Vậy cô là ai mà tôi không được đặt ngang hàng? Sống ở đâu mà chẳng như nhau? Giàu hơn người khác một chút liền tỏ ra thượng đẳng hả? "_ Kình Vãn Mục

" Anh... Anh... "

" Đi thôi em, ở đây một chút nữa mũi anh nức ra mất. "\_ Kình Vãn Mục khoác vai Thích Huyết Nhiễm rời đi.

" Anh ta nói đúng đấy! Dưới quê thì sao? Cô cũng cùng quê nên mới biết cô gái đó mà? Chê người ta thì chẳng khác gì chê bản thân mình? "_ Một người bán hàng lên tiếng chất vấn.

Mọi người bắt đầu hùa theo mắng chửi Ngu Hẩn Nhi và khen ngợi Kình Vãn Mục.

" Đúng là... sao bây giờ lại còn loại người này chứ? "

" Ừ. Vì những người thế này mà người dân dưới quê bị chê EQ thấp đấy! "

" Cậu trai lúc nảy đẹp trai thật, đã đẹp trai lại còn biết bảo vệ bạn gái nữa. "

" Ngưỡng mộ quá đi. "

Ngu Hẩn Nhi mặt đỏ bừng vì quá xấu hổ nên bỏ đi ngay.

Kình Vãn Mục nắm tay cô cho đến khi đến bãi giữ xe mới buông ra.

" Cảm ơn nhé! "\_ Thích Huyết Nhiễm nhìn anh đầy chân thành.

" Cô ta là Ngu Hẩn Nhi? "\_ Kình Vãn Mục nhìn cô.

" Anh biết tên cô ta? "\_ Huyết Nhiễm mở to mắt nhìn anh.

Anh lại chẳng trả lời.

" Chắc chắn là lúc tôi say đã kể gì mà. Thật là... "

Nhìn anh không nói gì là cô hiểu rồi vì lúc nãy cô đâu có nói tên cô ta ra đâu.

" Nhìn bộ dạng của cô lúc nãy tôi suýt thì tưởng cô và cái người ép Ngọc Văn vào lan can không phải là một đấy. "

Thích Huyết Nhiễm nhìn Vãn Mục từ dưới lên, trông anh như một người cha đang dạy con mình vậy.

" Tôi không muốn nhìn thấy cô ta nữa, tôi cũng không muốn nói nhiều lời với người tôi ghét. "

Thích Huyết Nhiễm là như vậy.

Ngọc Văn là cô chỉ cảnh cáo thôi, cô không ghét cô ta. Cô ta là quá cuồn nhiệt nên mới sinh lòng đố kị thôi.

Ngọc Văn sau khi nghỉ học 1 tuần đã suy nghĩ thông suốt, còn gửi tin nhắn xin lỗi cô một lần nữa dù không ai ép buộc kia mà...

" Thôi được rồi, ăn nhanh rồi đi về. "\_ Kình Vãn Mục

" Oh "

" Đúng là mất cả hứng đi chơi mà. Cô đứng đây đi, tôi vào lấy xe. "

" Ò "

Thích Huyết Nhiễm cụp mắt ngoan ngoãn ăn hết phần của mình.

" Kình Vãn Mục, anh không thấy tôi rất kì lạ sao?"\_ Thích Huyết Nhiễm ngồi phía sau xe chồm lên nói chuyện với anh.

" Cách xa một chút, ngực lép của cô chạm vào lưng tôi rồi. "\_ Kình Vãn Mục

Thích Huyết Nhiễm phồng má, bĩu môi, trợn mắt, ngồi dịch ra xa.

" Ngồi gần vào, té xuống đường là tôi mặc kệ cô đó. "\_ Kình Vãn Mục

" Kình Vãn Mục! Anh thật nhiều chuyện! "\_ Thích Huyết Nhiễm

" Tôi đã thấy cô kì lạ từ lúc cô bắt tôi dậy ăn sinh nhật của cô rồi. "\_ Kình Vãn Mục đột nhiên trả lời câu hỏi lúc nãy.

" Vậy sao? Tôi cũng thấy anh kì lạ. "\_ Thích Huyết Nhiễm

" Kì lạ chỗ nào? "\_ Kình Vãn Mục

" Vì anh nằm giữa trời tuyết, tôi nghĩ anh muốn chết. "

Kình Vãn Mục...

" Lúc say tôi đã kể những chuyện quá khứ cho anh nghe đúng không? "\_Thích Huyết Nhiễm tựa cằm vào vai anh.

" Ừ, không nhớ à? "\_ Kình Vãn Mục

" Không nhớ... Tôi chẳng thể nhớ nổi. "

" Vậy thì sau này đừng uống rượu, tôi mà biết tôi xé cô ra làm trăm mảnh đấy. "\_ Kình Vãn Mục

" Anh là ba tôi chắc? "

" Ờ là ba cô. "

" Ngày mai có thông báo trúng tuyển rồi, anh chưa nói với tôi anh chọn trường nào nữa đó. "\_ Thích Huyết Nhiễm

" Ngày mai rồi biết. "

" Keo kiệt quá đấy! "

" Hôm qua tôi vừa mua cho cô chiếc xe máy điện chỉ để chạy vòng quanh khu nhà đấy. "

" Vâng thưa ngài, nô tài suýt thì quên mất. Một lát chỉ tôi chạy đi, tôi chưa tập chạy nữa. "\_ Thích Huyết Nhiễm cụp đuôi ngay.

" Tôi mắc nợ cô à? "\_ Kình Vãn Mục hừ một tiếng.

" Có lẽ là vậy! "

" Thích Huyết Nhiễm!!! "

" Sao anh toàn gọi cả họ lẫn tên tôi vậy chứ? "\_ Thích Huyết Nhiễm nhăn mặt, kể từ khi biết nhau chưa từng thấy anh gọi cô theo cách bình thường.

" Cô cũng như vậy thì nói ai? "\_ Kình Vãn Mục

" Vì tên anh hay mà. "\_ Thích Huyết Nhiễm

" Thì tên cô cũng hay. "\_ Kình Vãn Mục

Thích Huyết Nhiễm nhìn gáy của anh, lại nhìn đến tai đang thoáng đỏ lên.

" Kình Vãn Mục, ngoài gia đình tôi ra. Anh là người đầu tiên khen tên tôi hay đấy. "

Kình Vãn Mục hơi khựng lại nhưng không có biểu cảm gì thêm.

Bạn bè cũ và Mạn Kinh Tân từng nói tên của cô đọc lên nghe đáng sợ quá, như vậy ai mà dám đến chơi cùng chứ?

Đỉnh điểm là một giáo viên Ngữ văn khi đọc tên cô lên trả bài đã phân tích tên của cô ra.

Huyết - Máu

Nhiễm - Dính phải, lây phải

" Tên của em trông như một loại bệnh nhỉ? Ba mẹ em không biết đặt tên à? "

Đó là lần đầu tiên Thích Huyết Nhiễm phản bác lại giáo viên liền bị cô ấy tát thẳng vào mặt.

Mạn Kinh Tân lúc đó không an ủi cô, chỉ bảo cô đang làm quá lên mà thôi.

" Tên của cô rất đặt biệt. Sẽ không có ai trùng tên với cô. "\_ Kình Vãn Mục đột nhiên lên tiếng.

" Anh đang an ủi tôi sao? Dù biết là anh đang an ủi nhưng tôi rất vui."\_ Thích Huyết Nhiễm

" Ông đây mà cần an ủi cô à? "\_ Kình Vãn Mục lớn tiếng, ngay lập tức những người xung quanh quay qua hình hai người khiến cho Thích Huyết Nhiễm ngại ngùng không thôi.

Đành giấu mặt vào lưng Kình Vãn Mục vậy, muốn nhục thì nhục một mình đi đừng lôi cô theo.

***Tác phẩm này là tác phẩm ký hợp đồng của NovelToon, mọi hành vi sao chép khi chưa được phép bị nghiêm cấm.***

***Hãy tải NovelToon để trải nghiệm đọc tuyệt vời hơn!***