Nắm Bắt

Chương 2



Hôm nay là sinh nhật của Mạn Kinh Tân nhưng cũng là sinh nhật của Thích Huyết Nhiễm.

Anh ta không biết, cô cũng chẳng buồn nói vì đối với cô sinh nhật cũng chẳng khác gì ngày bình thường cả chỉ là được ăn nhiều cơm hơn một chút.

Mùa đông trước kì nghỉ tết của năm lớp 12, Mạn Kinh Tân tổ chức sinh nhật ở một câu lạc bộ nhỏ ở thành phố.

Anh ta đã đi trước để chuẩn bị mọi thứ, chỉ gửi địa chỉ cho Thích Huyết Nhiễm từ tìm đến. Là bạn gái của Mạn Kinh Tân, Thích Huyết Nhiễm không thể không đến được.

Cô cũng tự tay mua cho Mạn Kinh Tân một món quà.

Trong thôn ít ai biết được toàn bộ ruộng đất của gia đình cô đều đã dô quy hoạch, ngay cả căn nhà cũng vậy.

Thật buồn cười khi mà cả thôn chỉ có đất nhà cô là dô quy hoạch.

Ba mẹ của Thích Huyết Nhiễm nhận được một số tiền bồi thường rất lớn, lớn đến mức có thể sống an nhàn hai kiếp mà chẳng cần làm gì.

Nhưng dù họ có biết được đất nhà cô dô quy hoạch thì họ cũng không nghĩ, những mảnh đất đến cỏ cũng chẳng muốn mọc kia lại có thể có giá trị như vậy.

Lần đầu đến thành phố, lại đi một mình Thích Huyết Nhiễm đi lạc đường. Mắt cô nhìn chằm chằm vào bản đồ trên điện thoại nhưng cứ đi quanh mãi một chỗ thì phải.

Thích Huyết Nhiễm thở dài một hơi, trời càng lúc càng tối. Cô lạnh đến mức hai hàm răng cũng run lên rồi.

Ba mẹ của Thích Huyết Nhiễm đã dặn cô nhớ về sớm, họ sẽ làm một bữa tiệc thật thịnh soạn để đãi cô trước khi gia đình chuyển vào thành phố sống.

Coi như ăn mừng kỉ niệm sống trong căn nhà tồi tàn vậy.

Cô gọi cho Mạn Kinh Tân nhưng anh ta không bắt máy.

Thích Huyết Nhiễm phải hỏi những người xung quanh để họ chỉ đường cho cô.

Khi đến được câu lạc bộ thì buổi tiệc đã bắt đầu hơn nữa giờ.

Thích Huyết Nhiễm đứng bên ngoài đã nghe thấy tiếng đùa giỡn bên trong.

Câu lạc bộ nhỏ nên cách âm cũng tệ hại như vậy.

" Anh Tân, anh ôm hoa khôi như vậy lỡ bị Thích Huyết Nhiễm nhìn thấy thì sao? "_ Một người bạn của Mạn Kinh Tân lên tiếng hỏi, dừng ngay động tác định mở cửa của cô.

Nghe như vậy thì Thích Huyết Nhiễm cũng đủ biết bên trong có chuyện gì.

Hoa khôi? Chắc là Ngu Hẩn Nhi - cô gái từng bắt nạt cô năm cấp 2 nhỉ? Cô ta xinh đẹp thật mà nhà lại còn giàu nữa nên mới được bạn bè gọi là hoa khôi của trường.

Gần đây, Thích Huyết Nhiễm nhìn thấy mối quan hệ giữa hai người rất tốt. Điều đó đã khiến cho cô cảm thấy bất an vô cùng.

Nếu Mạn Kinh Tân đá cô đã quên cô ta thì cô chẳng phải chết rồi sao?

" Hừ! Cậu còn nhắc cô ta? Nếu không phải Kinh Tân chấp nhận lời cá cược của tôi thì cô ta xứng làm bạn gái của Kinh Tân sao? "_ Ngu Hẩn Nhi cao giọng khó chịu nói.

Ồ?

Là thế sao?

Có hơi bất ngờ đấy!

Thích Huyết Nhiễm chưa từng nghĩ đến trường hợp này.

" Hahaha, nhưng anh Tân cũng quen cô ta hơn một năm rồi mà. Định bao giờ thì đá cô ta đây? "

" Khi nào chán thì đá! Hỏi nhiều làm gì? Thích à?"_ Mạn Kinh Tân chậm chạp lên tiếng.

" Thích Huyết Nhiễm cũng xinh đẹp mà, lại còn học giỏi. Nếu anh Tân chán thì cho em nhé!! "

" Được! "_ Mạn Kinh Tân

" Nhưng Thích Huyết Nhiễm nghèo quá, hôm qua còn thấy cậu ra ở ngoài ruộng nhổ cỏ đó. Ôm vào chắc chỉ ngửi thấy mùi sình thôi quá. "_ Một giọng nói khác vang lên.

Ngay sau đó là tiếng cười của mọi người.

Thích Huyết Nhiễm cụp mắt. Hôm qua sao? Hôm qua cô và em trai phụ ba nhổ hết số khoai còn lại lên để đi bán.

Thích Huyết Nhiễm hít một hơi rồi mở cửa ra.

Ngay lập tức tiếng cười trở nên im bật đi, mọi người đều nhìn cô như sợ cô đã nghe thấy điều gì đó.

Bàn tay để trên eo của Ngu Hẩn Nhi nhanh chóng được rút lại, Mạn Kinh Tân vỗ vào chỗ bên trái mình ra hiệu cho Thích Huyết Nhiễm đến ngồi.

Còn bên phải anh ta là Ngu Hẩn Nhi.

Thích Huyết Nhiễm không nói gì, ngoan ngoãn ngồi vào chỗ đó.

" Đến muộn vậy? "_ Mạn Kinh Tân xoa đầu cô.

" Lạc đường. "_ Thích Huyết Nhiễm lạnh nhạt lên tiếng.

Vì lạc đường đã khiến cô rất bực, đến đây còn phải nghe những lời nhảm nhí đó khiến tâm trạng cô còn tệ hơn nữa dù ngoài mặt cô lại như chẳng có gì.

Mạn Kinh Tân thoáng ngạc nhiên vì giọng điệu lạnh nhạt này của cô, anh ta chưa từng nghe thấy cô như vậy cả vì Thích Huyết Nhiễm bên cạnh anh luôn dịu dàng và ngọt ngào.

" Giận rồi? Lần sau sẽ kêu người đến đón em."_Mạn Kinh Tân

Thích Huyết Nhiễm hơi nhếch môi.

Tại sao lại là kêu người mà không phải là anh ta tự đến đón cô?

" Thích Huyết Nhiễm tiểu thư quá rồi, chỉ là lạc đường một tí thôi mà cũng giận dỗi nữa nhỉ? "_ Ngu Hẩn Nhi bên cạnh lên tiếng như trêu ghẹo nhưng Thích Huyết Nhiễm biết rõ đó là lời mỉa mai.

Bọn họ không biết cô đến rất sớm, cô vào thành phố là còn hơn 2 tiếng mới đến giờ bắt đầu nhưng bây giờ là trễ hơn nữa giờ.

Thích Huyết Nhiễm nâng mắt nhìn cô ta. Không khí trùng xuống nghiêm trọng.

" Thôi! Tiếp tục bữa tiệc đi. "_ Mạn Kinh Tân lười biếng lên tiếng.

Không khí nhanh chóng trở nên nhộn nhịp như cũ.

" Quà của anh. "_ Thích Huyết Nhiễm đặt túi quà trước mặt cho Mạn Kinh Tân.

" Không phải nói là không cần chuẩn bị quà rồi hay sao? "_ Mạn Kinh Tân liếc nhìn túi quà màu hồng nhạt, đến cả chạm cũng chẳng chạm đến.

" Dù gì cũng sinh nhật mà. "_ Thích Huyết Nhiễm không quan tâm anh ta có mở hay không, cô lười nhìn anh ta, mắt dán vào những lá bài trên bàn.

" Em có tiền à? Bao nhiêu? Anh chuyển lại cho. "_ Mạn Kinh Tân vừa nói xong thì có tiếng phụt cười ngay bên cạnh.

Ngu Hẩn Nhi nghe đến bật cười. Thích Huyết Nhiễm cô còn muốn bật cười mà nói chi là cô ta.

" Anh xem thường em quá rồi. "_ Thích Huyết Nhiễm cười nhẹ, tay nâng lên bia trên bàn được người khác rót cho uống hai ngụm liền nhăn mặt.

Bia này đắng quá!

Mạn Kinh Tân nghe thấy nhưng không mấy để tâm, chỉ cảm thấy cô vì lạc đường nên tâm trạng mới như vậy.

***Tác phẩm này là tác phẩm ký hợp đồng của NovelToon, mọi hành vi sao chép khi chưa được phép bị nghiêm cấm.***

***Hãy tải NovelToon để trải nghiệm đọc tuyệt vời hơn!***