Nam Chính Cua Lại Tôi

Chương 20



Tên lực lưỡng lấy lại tinh thần, mang vẻ mặt tàn nhẫn, chửi ầm lên: "Con mẹ nó, thằng c.h.ế.t tiệt nào đánh lén ông đây."

 

"A, rượu của em, rượu của em..." Lâm Nhan giống như người điên, hoảng hốt chạy đến, sau đó nhìn thấy người đàn ông trên mặt đất, lập tức thét điếc tai: "A a a a a, người c.h.ế.t kìa, gϊếŧ người rồi! Gϊếŧ người rồi..."

 

Giọng nói Lâm Nhan vốn dĩ đã sắc bén, lại bởi vì cố gắng hét to nên âm thanh càng ngày càng bén nhọn, hơn nữa đại sảnh lại rất lớn nên tạo thành vọng âm, làm người ta có muốn bỏ qua cũng không được.

 

Đại sảnh lập tức ồn ào, ầm ĩ, ngay cả những người m.á.u lạnh tê liệt ở nơi này nếu thấy trường hợp có người chết, có chuyện gϊếŧ người công khai xảy ra thì ít nhiều cũng tạo thành chấn động.

 

Đám người Tạ Phong Trần vừa đi ra thì nhìn thấy một đại sảnh hỗn loạn.

 

Một thân ảnh tóc đen buông xõa trên vai đang rít lên cực kỳ chói tai trong đại sảnh, người phụ nữ kia giống như người điên trên miệng luôn kêu c.h.ế.t người.

 

Nhân viên và bảo vệ loạn thành một đám, thậm chí còn có cả bác sĩ.

 

Mấy người áo đen kia vốn dĩ không hề sợ hãi, giờ phút này thấy chuyện làm ầm ĩ lên, sắc mặt đều hoảng hốt, mau chóng gọi điện thoại báo tin.

 

"Lục Giản, đây là chuyện gì vậy? Hoàng Đình của mày sao lại náo nhiệt như ngoài đường vậy?" Triển Vọng nhìn thấy cảnh tượng ồn ào, không quên đá đểu anh em một câu.

 

Sắc mặt Lục Giản u ám, tiện tay tìm một nhân viên hỏi một chút.

 

"Tổng giám đốc Lục, chuyện này là sơ sót của tôi, có người không hiểu chuyện va chạm với Lưu thiếu, Lưu thiếu để cho thuộc hạ giáo huấn anh ta, vừa nãy ở đại sảnh, người phụ nữ kia uống không ít rượu, có lẽ là bị dọa sợ rồi." Quản lý khép na khép nép báo cáo tình huống.

 

"Chậc... tập đoàn Lưu thị cũng sắp đi đời nhà ma rồi mà tên đồϊ ҍạϊ Lưu Minh Dương kia vẫn còn quậy vui vẻ thật!"

 

"Chỗ nào có bà điên đâu? Đừng nói thế chứ, dù rằng không thấy rõ mặt, nhưng làm sao lại cảm thấy người đàn ông kia nhìn rất quen, anh, anh nhìn xem, có biết người đàn ông kia không? Người phụ nữ kia dáng người tốt quá, cánh tay trắng như ngó sen ấy." Triển Vọng nhìn thoáng qua người phụ nữ dù được vỗ về nhưng vẫn còn đang giãy giụa, thuận miệng nói.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -

Tạ Phong Trần một tay đút túi, hờ hững đứng yên, trên mặt không chút thay đổi nhìn trò cười trước mặt, nghe Triển Vọng nói như vậy thì không kiên nhẫn nhìn thoáng qua phía trước, ánh mắt bỗng nhiên dừng lại, chỉ thấy người đàn ông bên cạnh người phụ nữ điên kia vô cùng thân thiết ôm người phụ nữ đó, mà người phụ nữ cũng giống như không có xương, không hề giữ hình tượng mà dựa vào trong n.g.ự.c người đàn ông.

 

Bàn tay trong túi quần của người đàn ông bỗng nhiên siết chặt, đôi mắt hẹp dài nheo lại nguy hiểm.

 

Người phụ nữ có thể khiến cho Tiêu Bạch che chở như thế ngoại trừ Lâm Nhan ra thì làm gì còn ai nữa?

 

Cô ta thật đúng là giỏi lắm.

 

Vậy mà có thể lêu lổng đến tận đây.

 

Say rượu sao?

 

Không biết vì sao Tạ Phong Trần bỗng nhiên nhớ đến đêm đó ở biệt thự Thiên Hải người phụ nữ này cũng say khướt, ngoan ngoãn giống như con mèo con, nhưng mà tất cả biểu hiện ngoan ngoãn này đều là giả dối, lúc lộ ra răng nanh thì có thể ăn người khác đến xương cốt cũng không còn.

 

Vừa mới ly hôn xong cô ta đã vội vàng chuyển tầm mắt qua tên họ Tiêu kia rồi à?

 

Người đàn bà này thật đúng là vô cùng thủ đoạn, vô cùng tâm cơ.

 

...

 

"Người c.h.ế.t chưa?" Âm thanh của Lục Giản lạnh lùng, khắc nghiệt, đôi mắt lóe ra tia sáng lạnh lẽo, rét căm căm.

 

"Chưa chết! Bị đánh không nhẹ, đã sắp xếp bác sĩ cấp cứu rồi, đợi sau đó sẽ đưa đến bệnh viện." Ông chủ tức giận, quản lý cũng rất áp lực, giọng nói yếu ớt.

 

Hoàng Đình còn chưa bao giờ xảy ra chuyện như vậy, lần này còn vừa vặn lại bị ông chủ chính mắt nhìn thấy, chỉ sợ anh ta cũng xong đời theo luôn rồi.

 

"Làm loạn quy củ của Hoàng Đình, vậy phải nhận sự trừng phạt của Hoàng Đình." Lục Giản tiến lên phía trước vài bước, đám đông tự động chừa ra một lối đi, nhìn thấy mấy gã đàn ông áo đen lực lưỡng, Lục Giản giơ tay lên, giọng nói như Tu La.