Hai giờ sau, Lâm Nhan lột mặt nạ, mặc cổ trang, dẫn theo bốn người mặc cổ trang ngọc thụ lâm phong* đến một nơi gọi là Thúy Viên.
*Ngọc thụ lâm phong - cây ngọc đón gió: ý chỉ người con trai có nét kiêu hùng, người con gái có nét kiêu sa được ví như cây ngọc, đứng trước gió mạnh mà không hể bị đổ, lại càng đẹp hơn nữa.
Trên mấy cánh cửa dán một cái poster tuyên truyền--- Lễ hội Hán phục Thúy Viên.
Mấy người bọn họ vừa xuất hiện đã khiến cho nhân viên đứng ở cửa nhìn đến ngây người.
Tuy rằng đều mang mặt nạ nửa mặt, nhưng mà bốn nam một nữ giống như thần tiên hạ phàm, nhất là còn mặc cổ trang khoan thai bước đi, mỗi lời nói, cử chỉ đều thong dong, tao nhã như là từ cổ đại xuyên đến, tiểu ca ca, tiểu tỷ tỷ phụ trách check in đỏ cả mặt để cho bọn họ đăng ký tên và cách liên hệ.
Nhóm người thuận lợi tiến vào, lọt vào tầm mắt là kiến trúc cổ kính, trong viện có tiếng du dương của một giai điệu cổ điển nhẹ nhàng, mỗi cây mỗi hoa đều tản ra hơi thở cổ kính thú vị.
"Chị Nhan, chị nói chỗ chơi rất vui là chỗ này sao?” Con cừu nhỏ đeo mặt nạ con thỏ, nhẹ giọng hỏi.
Lâm Nhan gật đầu: "Đúng vậy! Khó khăn lắm chị mới cướp được vé vào cổng đó, mang các em đến gặp các tiểu ca ca, tiểu tỷ tỷ xinh đẹp để mở rộng tầm mắt. Đêm nay nhớ biểu hiện cho tốt, xong việc chị sẽ mời các em ăn một bữa tiệc thật lớn."
Tuy ngoài miệng Lâm Nhan nói như vậy, nhưng trong lòng lại rất rõ ràng, trong buổi lễ hội hôm nay, năm người bọn họ chắc chắn sẽ trở thành tiêu điểm.
Bốn cậu thiếu niên mặt mày tinh tế, dáng cao, chân dài, chiều cao cũng trên dưới 1.85m, cả đám mặc Hán phục khiến người khác kinh ngạc như nhìn thấy thần tiên.
Thời gian gấp rút, vì để bớt việc, Lâm Nhan để bốn người đều mặc trang phục màu xanh lam, phía vạt áo trước phân ra thêu bốn loại hoa văn chìm là mai, lan, trúc, cúc. Con cừu nhỏ đẹp trai kiểu nhã nhặn, thật sự biến thành một công tử dịu dàng; chàng trai ấm áp thì đẹp trai kiểu phóng khoáng là công tử phong lưu lỗi lạc; cậu bé lạnh lùng thì mày kiếm mắt sáng - công tử hiên ngang oai hùng; mắt hoa đào dáng vẻ phóng túng không kiềm chế được thì là công tử tà mị, càn rỡ, cho dù mang mặt nạ cũng khó giấu nhan sắc tuyệt trần.
Lâm Nhan thì tóc đen như thác nước, da trắng như tuyết, cả người mặc váy đỏ như lửa, có bốn công tử quây quần hộ tống, cao quý lãnh diễm, đẹp đến mức không thuộc chốn này.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
Như trong dự kiến, khi mấy người đi vào ngay lập tức trở thành tiêu điểm trong đám người, xem biểu diễn trà đạo, những bài hát cổ, những điệu múa cổ đại, kịch sitcom*, còn có các loại nhạc cụ như sáo với đàn, cuối cùng còn có một số người ồn ào lên sân khấu biểu diễn ngẫu hứng.
*Kịch sitcom (Hài kịch tình huống): xuất xứ từ Mỹ, là một loại hài kịch chủ yếu quay trong nhà, không cần ngoại cảnh, chỉ diễn về một số tình huống đơn giản, thường ngày, không cần dùng nhiều đạo cụ, bối cảnh. Ví dụ như: How I met your mother...
Mấy đêm gần đây, Lâm Nhan đã mò ra rõ ràng sở trường của mấy đứa nhóc này, biết mỗi người có năng khiếu gì, tuy rằng không có chuẩn bị, nhưng cũng không hề hoảng loạn chút nào, mắt đào hoa ca hát, chàng trai ấm áp thì đàn đàn cổ, con cừu nhỏ thì chịu trách nhiệm vẽ vời, thư pháp, chàng trai cool ngầu lạnh lùng thì khiêu vũ cùng với cô.
Một khúc "Chỉ mong người dài lâu" mọi người đã nghe nhiều cũng thuộc nên phối hợp cũng vô cùng hoàn hảo.
"Mẹ nó! Tổ hợp nhan sắc thần tiên gì đây? Tiểu tỷ tỷ hạnh phúc quá đi! Có đến bốn đại mỹ nam đi theo."
"Đố kỵ, tiểu tỷ tỷ cũng thực sự đẹp đến mức khiến người ta hít thở không thông đó."
"Đúng đó, đúng đó, xứng quá đi! Tôi còn muốn cuồng CP đó! Nhưng mà tiểu tỷ tỷ đứng cùng ai cũng đều vô cùng xứng đôi, tôi cảm thấy không bằng dứt khoát lấy tất cả luôn đi."
"Hôm nay thật sự là có ngọn gió nào thổi thần tiên đến đây, nhiều năm tham gia lễ hội như vậy, lần đầu tiên tôi được mở rộng tầm mắt, cái giá trị nhan sắc này nếu debut trong giới giải trí chắc sẽ lên đến đỉnh luôn đó!"
"Đúng là còn đẹp hơn so với nhiều diễn viên nha!"
"Ông đây thật sự là vừa ghen tị lại vừa chua xót. Quả nhiên là anh đẹp trai thì chỉ dành cho chị đẹp gái mà thôi."
"Mấu chốt là người ta chẳng những có giá trị nhan sắc mà mỗi người đều rất tài hoa nữa. Khiêu vũ này, đánh đàn này, thư pháp, hội họa này, tất cả đều là chuyên nghiệp."
...
Biểu diễn kết thúc, cả sân vỗ tay như sấm, trái tim bị treo lên của Lâm Nhan cuối cùng cũng hạ xuống, cô biết mục đích của chuyến đi hôm nay đã đạt được rồi.