Nam Chính Hắc Hóa Cứ Muốn Chiếm Kịch Bản Của Tôi

Chương 251: Truyện cổ tích hắc ám 24



Tiểu Hoa nhìn mà cảm thấy người cá nhỏ này thật sự lợi hại.

Tính tình Tô Yên trông rất ngoan ngoãn nghe lời, nhưng thực tế, đã bao giờ thấy nàng thật sự nghe ai chưa?

Chỉ cần không vừa ý là ngay cả người đưa ra yêu cầu cũng phải gặp xui xẻo.

Chưa bao giờ chịu thiệt, người khác bắt nạt thì chắc chắn cũng phải bắt nạt lại.

 

Nhìn lại bây giờ xem?

Người cá nhỏ này vừa không phải đối tượng công lược, cũng chẳng thân quen gì với Tô Yên.

Chỉ cần người cá này tỏ ra oan ức hoặc chờ đợi, thì dù hắn đưa ra yêu cầu gì, Tô Yên cũng không hề phản bác một câu, răm rắp nghe theo.

 

Thời cổ đại có Chu U Vương đốt lửa hiệu trêu chọc chư hầu, chỉ vì nàng yêu phi Bao Tự.

Trong mắt Tiểu Hoa, người cá này sắp đuổi kịp Bao Tự, người đã khiến Chu U Vương làm những chuyện hồ đồ.

 

Cứ như vậy, trong những ngày Tô Yên ở bên cạnh, vết thương trên tay Donner cũng dần dần tốt lên, từ từ mọc ra vảy cá mới.

Chỉ là sau đông chí, sắp đến mùa xuân.

Tiểu Hoa bây giờ ngày càng căng thẳng.

Tại sao?

 

Theo ghi chép trong truyện cổ tích, cánh hoa hồng cuối cùng sẽ tàn vào ngày sinh nhật của dã thú.

Mà sinh nhật của dã thú, lại chính là vào lúc xuân phân.

Mùa xuân đến, chẳng phải là sắp đến thời khắc cuối cùng rồi sao?

 

Trong một căn phòng bí ẩn.

Tô Yên đứng bên trong.

Nhìn một bó hoa hồng đặt trên đài, được che bằng một cái lồng kính.

Bên trong, hoa hồng đã dần tàn lụi, chỉ còn lại ba cánh hoa.

 

Tiểu Hoa căng thẳng:

“Ký chủ, phải làm sao bây giờ?”

“Ngươi rất căng thẳng?”

“Đúng vậy! Ký chủ, rất có khả năng ngài sẽ mãi mãi mang hình dạng con sư tử xấu xí này!”

“Thì có sao đâu?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác

Tô Yên vẻ mặt bình tĩnh.

 

Sư tử thì sư tử, nàng cũng đã quen với hình dạng này rồi.

Hơn nữa, dù sao cũng có Donner ở bên cạnh, Donner cũng không ghét bỏ nàng là sư tử.

Tiểu Hoa vừa nghe, dừng lại một chút.

Ừm, ký chủ nói có lý, sư tử thì sư tử, cũng không có gì không tốt.

 

Nhưng, rất nhanh Tiểu Hoa phản ứng lại:

“Ký chủ, đây là nhiệm vụ! Nếu ngài không hoàn thành được, ngài sẽ không thể nhận được mảnh vỡ Chủ Thần của mình.”

“Không phải còn một cách khác sao? Ta đợi Beres c.h.ế.t tự nhiên.”

 

Tiểu Hoa vừa nghe, nó cảm thấy ký chủ của mình đã thay đổi.

Cũng không hiểu, tại sao lần này ký chủ lại không thích nam chính như vậy?

Ngay cả nói chuyện cũng lười, trước kia đâu có như vậy.

Nghĩ lại những nam chính trước đây, dù họ có làm gì sai trái, Tô Yên cũng không hề chớp mắt mà ủng hộ.

Lần này khó khăn lắm mới gặp được một người có chút tinh thần chính nghĩa, sao ký chủ của mình lại ghét bỏ như vậy?

Còn mong người ta mau c.h.ế.t?!

 

Suy nghĩ của Tiểu Hoa lướt qua, rồi lên tiếng:

“Ký chủ, thế giới này là thế giới cổ tích, không thể tiến hành theo thói quen công lược thông thường của ngài. Nếu ngài muốn nhận được mảnh vỡ, chỉ có thể hoàn thành năm nhiệm vụ kia.”

 

Tô Yên nghe vậy, mím môi.

Rất lâu sau, nàng lên tiếng:

“Trong truyện cổ tích, dã thú làm thế nào để khôi phục?”

“À, dã thú đó vào khoảnh khắc cánh hoa hồng cuối cùng tàn lụi, cô gái Belle đã vội vã chạy về lâu đài.

Và nhận được lời tỏ tình cùng nụ hôn của tình yêu đích thực từ cô gái Belle. Từ đó hai người sống hạnh phúc bên nhau.”

 

Tiểu Hoa xem câu chuyện cổ tích này mà vô cùng cảm động.

Thậm chí còn phải khen ngợi lòng dũng cảm và sự lương thiện của cô gái Belle vài lần.

Tuy rằng, trong thế giới này, cô gái Belle đã biến thành ngài Beres.

Tô Yên rất lâu không lên tiếng, cũng không nói gì.

Sau đó, nàng đi ra khỏi căn phòng đó.