Nam Chính Hắc Hóa Cứ Muốn Chiếm Kịch Bản Của Tôi

Chương 49: Nam chính trùm trường, có chút cuốn hút 48



Nguyên Hân Lâm đứng trên đường bên ngoài rất lâu, ánh mắt phức tạp nhìn về phía Tô Yên rời đi.

 

Một lúc lâu sau, anh ta mới đi dọc theo con đường bên phải.

 

Đi được vài bước, bước chân dừng lại một chút.

 

Trên bãi cỏ ven đường, ánh trăng nhàn nhạt chiếu xuống, một chiếc móc khóa hình bông hoa nhỏ màu trắng lọt vào mắt.

 

Mắt anh ta lóe lên, theo bản năng liếc nhìn về phía cửa nhà Tô Yên.

 

Anh ta nhớ, vừa rồi Tô Yên nói là ra ngoài tìm móc khóa.

 

Là cái này sao?

 

Trong lúc suy nghĩ, anh ta cúi người nhặt chiếc móc khóa lên.

 

Chiếc móc khóa mới tinh, trên đó còn treo cả mác chưa gỡ xuống.

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác

 

Anh ta cười một tiếng, cất chiếc móc khóa vào túi, một tay nắm chặt cặp sách, đi dọc theo con đường rời đi.

 

Sáng hôm sau.

 

Tô Yên thu dọn xong, vừa ra khỏi cửa nhà.

 

Nhìn người trước mặt, cô chớp mắt.

 

Hai người đối mặt rất lâu, Tô Yên lên tiếng:

 

“Sao anh lại đến đây?”

 

Giọng nói lười biếng đáp một tiếng.

 

“Ừm.”

 

Khương Nhiên dựa vào cửa, mặc đồng phục trường cấp ba Đế Đô.

 

Hắn cúi mắt, nhìn về phía chân của Tô Yên.

 

“Đỡ hơn chưa?”

 

“Ờm, không đau nữa.”

 

Cô nghiêm túc trả lời.

 

Trong lúc nói chuyện, Khương Nhiên đưa tay, lấy cặp sách của cô.

 

Rất tự nhiên nắm lấy tay cô:

 

“Đi thôi.”

 

Tô Yên cũng ngoan, hắn nói gì là đó.

 

Thành thật đi theo hắn.

 

Đi một lúc lâu trong im lặng, ánh mắt Khương Nhiên liếc về phía cô:

 

“Không có gì muốn hỏi tôi à?”

 

Tô Yên chớp mắt:

 

“Muốn hỏi anh cái gì?”

 

Giọng nói vừa dứt, hai người dừng bước.

 

Nhìn vào đôi mắt cô, trong sáng không chút tạp chất.

 

Một lúc lâu sau.

 

Hắn cúi người xuống, ghé sát lại gần Tô Yên, khóe môi sắc bén cong lên một đường:

 

“Hỏi tôi một chút, tại sao hôm qua lại hôn em.”

 

Hắn đứng rất gần.

 

Tô Yên còn chưa có phản ứng gì.

 

Lòng hóng chuyện của Tiểu Hoa thì đã bùng cháy dữ dội:

 

“Oa, ký chủ! Cố lên! Chinh phục hắn đi!!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

Tô Yên chớp mắt theo bản năng cúi đầu, tay cô nhẹ nhàng đặt lên ngực, trái tim đập nhanh hơn.

 

Cảm giác tối qua, lại đến nữa.

 

Một lúc sau.

 

Cô thành thật lên tiếng:

 

“Tại sao tối qua anh lại hôn em.”

 

Tô Yên lặp lại câu hỏi một lần, ngược lại khiến Khương Nhiên sững sờ.

 

Đưa tay nắm chặt cánh tay cô, kéo cô vào lòng một chút, để hai người đứng gần nhau hơn.

 

Nhìn từ xa, gần như chỉ cần ghé sát lại một chút là sẽ hôn nhau.

 

“Em không biết à?”

 

Giọng điệu hắn mờ ám mang theo một tia cười.

 

Tô Yên l.i.ế.m môi.

 

Tiểu Hoa ở bên tai cô giọng rất nhỏ, nhưng rất kích động:

 

“Ký chủ, hắn đang tỏ tình với ngài đó.”

 

Tô Yên ngẩng đầu, nhìn Khương Nhiên:

 

“Anh đang tỏ tình với em à?”

 

Khương Nhiên nhướng mày, đưa tay kéo nhẹ chiếc nơ đen trên cổ áo cô:

 

“Cũng không quá ngốc.”

 

Tô Yên suy nghĩ một lúc:

 

“Em cần phải suy nghĩ.”

 

“Suy nghĩ bao lâu?”

 

“Ờm, bảy ngày.”

 

Khương Nhiên cười khẽ, đưa tay ôm cô vào lòng, giọng điệu lại rất cứng rắn:

 

“Ba ngày.”

 

“Được thôi.”

 

Cô gật đầu chấp nhận.

 

Đợi đến khi vào trường cấp ba Đế Đô, vào lớp.

 

Tiểu Hoa không nhịn được lên tiếng:

 

“Ký chủ, sao ngài lại nói ra câu muốn suy nghĩ chứ?”

 

Theo sự hiểu biết của Tiểu Hoa, đây là câu nói mà Tô Yên tuyệt đối không thể nói ra.

 

Tô Yên đặt cặp sách lên bàn, ngồi xuống.

 

Nhỏ giọng nói:

 

“Học được từ cuốn sách “Đại chiến theo đuổi tình yêu của hoàng tử trùm trường” mà cậu đưa cho mình xem.”

 

Không ngờ cuốn sách mình đưa cho ký chủ, ký chủ không những đọc, mà còn học và áp dụng ngay.

 

Tiểu Hoa vẻ mặt sùng bái:

 

“Ký chủ, lợi hại thật.”

 

Trên gương mặt trắng nõn của Tô Yên lộ ra một nụ cười nhạt:

 

“Mình biết mà.”

 

Tiểu Hoa: “……”

 

Ừm, ký chủ quả nhiên rất mạnh.