Nam Chính Hắc Hóa Cứ Muốn Chiếm Kịch Bản Của Tôi

Chương 66: Nam chính trùm trường, có điểm cuốn hút 65



Nguyên Hân Lâm đứng cứng đờ ở đó, nhìn chằm chằm vào Tô Yên, khuôn mặt nghiêm túc.

 

Tô Yên chớp mắt, sau đó ngẩng đầu nhìn Khương Nhiên.

 

“Em đi nói chuyện với cậu ấy xong rồi qua đây.”

 

Giọng cô mềm mại, nói một cách nghiêm túc.

 

Sắc mặt Khương Nhiên biến đổi một cách ngoạn mục, giọng điệu không tốt lắm:

 

“Em rất quan tâm đến cậu ta à?”

 

Lúc nói, mí mắt hắn cụp xuống, nhìn chằm chằm vào mặt Tô Yên.

 

Dung lượng não của Tô Yên đã bị nén xuống còn 1, làm sao có thể suy nghĩ được ý nghĩa đằng sau những lời này của Khương Nhiên.

 

Sắc mặt cô vô tội:

 

“Không quan tâm mà.”

 

Nếu không phải tối hôm đó hệ thống đột nhiên giao cho cô một nhiệm vụ ngẫu nhiên.

 

Cô sẽ không có bất kỳ mối liên hệ nào với Nguyên Hân Lâm này.

 

Tô Yên nói, nhẹ nhàng bâng quơ.

 

Ngược lại khiến sắc mặt Khương Nhiên khá hơn một chút.

 

Cụp mắt một lúc, đôi môi mỏng lạnh sắc bén thốt ra:

 

“Ba phút.”

 

“Được.”

 

Nói xong, Tô Yên liền đi về phía Nguyên Hân Lâm.

 

Khương Nhiên đứng đó, nhìn Nguyên Hân Lâm, trong mắt lóe lên một tia trầm tư.

 

Ở xa, Trình Tinh Dương và mấy người bạn thong thả quay lại.

 

Không biết là ai, thoáng nhìn thấy Khương Nhiên, kinh ngạc không nhịn được lên tiếng:

 

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác

“Ể? Kia không phải là anh Khương sao?”

 

“Xem sắc mặt anh Khương không tốt lắm.”

 

“Này này này, bên kia đang nói chuyện, không phải là Tô Yên và Nguyên Hân Lâm sao?”

 

“Ôi trời ơi! Hóa ra anh Khương là nam phụ đáng thương à!!”

 

“Cút sang một bên đi, mày đã thấy nam phụ đáng thương nào hung tợn như anh Khương chưa?”

 

Nhìn ánh mắt kia kìa, nhìn chằm chằm vào hai người đang nói chuyện, hận không thể nhìn ra một cái lỗ.

 

Vài người có chút đồng tình, nhưng lại càng có nhiều hơn là hả hê.

 

Có thể nhìn thấy biểu cảm này của anh Khương, trăm năm khó gặp!

 

Trình Tinh Dương gãi đầu, vẻ mặt khổ sở.

 

Một người bạn nhìn thấy bộ dạng này của Trình Tinh Dương, không nhịn được nghi hoặc:

 

“Cậu sao vậy? Táo bón à?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

“Cút!”

 

Lúc nói, Trình Tinh Dương bước chân đi về phía Khương Nhiên.

 

Lúc này, đồng tử của Khương Nhiên dời đi, nhìn về phía người đang đến.

 

Vô tình liếc qua, liếc thấy bên cạnh tảng đá trên bãi cỏ, một chiếc khuyên tai ngọc trai nằm ngay ngắn bên cạnh.

 

Chỉ liếc mắt một cái, Khương Nhiên đã nhận ra.

 

Đây là chiếc khuyên tai của Tô Yên.

 

Mày nhướng lên một chút.

 

Tiến lên hai bước, cúi người, nhặt chiếc khuyên tai ngọc trai lên.

 

Nắm trong tay.

 

Bên cạnh, Trình Tinh Dương đã lại gần.

 

Hỏi hắn tại sao lại đến đây?

 

Đương nhiên là đến để bày mưu tính kế cho anh em của mình.

 

Cuối cùng nếu chuyện tình cảm của Khương Nhiên không thuận lợi, người bị hành hạ không chỉ có mình hắn, mà còn có cả bọn họ!!!

 

Trình Tinh Dương cười tùy tiện:

 

“Anh Khương.”

 

Lúc nói, hắn ghé sát lại gần.

 

Khương Nhiên liếc mắt nhìn hắn, sự chú ý lại dời về trên chiếc khuyên tai.

 

Bị lơ đi như vậy, Trình Tinh Dương sờ mặt một cái, dán qua, hạ thấp giọng:

 

“Anh Khương, anh mới ra viện, sức khỏe không tốt. Đúng là lúc cần được quan tâm.”

 

“Cậu muốn nói gì.”

 

“Con gái mà, nhìn thấy những người yếu thế luôn sẽ dâng trào tình mẫu tử.”

 

Trình Tinh Dương nháy mắt với Khương Nhiên.

 

Khương Nhiên nhướng mày một chút.

 

Hắn còn chưa nói gì, đột nhiên Trình Tinh Dương la lớn lên.

 

“Anh Khương! Sao anh lại chạy ra khỏi bệnh viện? Bác sĩ nói anh cần phải tĩnh dưỡng!!”

 

Bên này có động tĩnh, bên kia vốn dĩ mới nói được hai câu, Tô Yên đã quay đầu lại.

 

Cắn môi, không nhịn được đi về phía này.

 

Trình Tinh Dương lập tức đỡ lấy Khương Nhiên, vô cùng đau đớn:

 

“Anh Khương, dù thế nào anh cũng phải chăm sóc tốt cho sức khỏe của mình. Anh xem sắc mặt anh tái nhợt như giấy kìa, thật là khiến người ta đau lòng.”

 

Khương Nhiên mặt đầy vạch đen:

 

“Cút.”

 

Nói hắn giống như một bệnh nhân tâm thần sắp chết.