“Ngủ rồi sao?”
“À, vẫn chưa ạ.”
Lúc gọi điện thoại, Khương Nhiên nhạy bén cảm nhận được đầu dây bên kia có một giọng thở dốc.
Hắn nhướng mày một chút:
“Em đang ở cùng ai vậy?”
Tô Yên liếc nhìn Nguyên Hân Lâm trên đất, thành thật nói:
“Nguyên Hân Lâm đến tìm em, nói một đống lời khó hiểu, còn muốn ôm em.”
Cô thành thật khai báo, vừa mới nói xong, hơi thở đầu dây bên kia cứng lại, giọng điệu lập tức thay đổi:
“Em sao rồi?!”
“À, em, em không sao, cậu ta bây giờ đang nằm ở cửa nhà em.”
Cô ngoan ngoãn nói.
Sau đó, đầu dây bên kia liền bỏ lại một câu:
“Em cẩn thận một chút, tôi qua tìm em!”
Nói xong, bên kia điện thoại liền cúp máy.
Lúc này, Tiểu Hoa đột nhiên lên tiếng:
“Ting ting, nhiệm vụ hoàn thành ba ngôi sao, ký chủ ngài thành công rồi!!”
Tô Yên sững sờ:
“Hửm? Nhiệm vụ hoàn thành?”
“Ký chủ, ngài chỉ cần thực hiện một nguyện vọng của nam chính, như vậy nhiệm vụ sẽ kết thúc.”
Tô Yên không hiểu, tại sao ngôi sao thứ ba lại đột nhiên sáng lên.
Vừa rồi, cô chỉ là gọi điện thoại với Khương Nhiên thôi mà.
Nhưng có thể hoàn thành nhiệm vụ, thì luôn là tốt.
Lại cùng Tiểu Hoa trao đổi kỹ hơn về các chi tiết, không bao lâu sau, Khương Nhiên đến.
Cùng đến, còn có Trình Tinh Dương và một đám người.
Họ vốn đang ở cùng nhau chơi đấu địa chủ.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
Thấy Khương Nhiên gọi điện thoại, liền điên cuồng chạy ra ngoài, dọa họ một phen, không dám hỏi nhiều liền chạy theo.
Ngực Khương Nhiên phập phồng, đôi mắt nhìn chằm chằm vào Tô Yên, cẩn thận đánh giá xác nhận cô không có chuyện gì.
Hắn tiến lên, một phen ôm lấy cô.
Những cảm xúc lo lắng, căng thẳng trong đôi mắt không rõ ràng đó, cuối cùng cũng từ từ lắng xuống.
Hắn ôm cô, ôm chặt cứng, như thể chỉ cần hắn hơi buông lỏng, sẽ xảy ra chuyện.
Tô Yên đưa tay lên, có chút vụng về an ủi.
Vỗ vỗ vào lưng hắn:
“Em không sao.”
Giọng nói mềm mại ấm áp, lại rất nghiêm túc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Còn Trình Tinh Dương và đám người theo sau, vừa thấy tình hình hiện trường.
Lại nhìn Nguyên Hân Lâm đang nằm trên đất, lập tức hiểu ra đại khái.
“Mẹ kiếp! Đồ không biết xấu hổ, lão tử còn sợ mày!”
Nói rồi một phen xốc Nguyên Hân Lâm trên đất lên.
Đối với hai người đang ôm nhau lên tiếng:
“Lão đại, hắn giao cho bọn em.”
Nói rồi, hai ba người liền như nâng một tảng thịt lợn chết, đưa người đi.
Tô Yên bị Khương Nhiên ôm, yên tĩnh một lúc lâu.
Cô lên tiếng:
“Khương Nhiên, anh có nguyện vọng gì không?”
Đôi mắt cô lấp lánh, nhìn hắn như thể mang theo sự mềm mại ấm áp.
Khương Nhiên nghe cô đột nhiên hỏi chuyện, không biết tại sao lại cười một chút.
Kéo cô đến trước ghế sofa.
Lại không yên tâm xác nhận từ trên xuống dưới, quả thật không bị thương.
Tô Yên không nhịn được lại hỏi:
“Anh có muốn gì không? Có thể là tiền, có thể là danh tiếng, có thể là làm quan, cái gì cũng được.”
Khương Nhiên nhìn bộ dạng nghiêm túc nhỏ nhắn của cô, ghé sát lại gần, hôn một cái.
“Có, tôi có nguyện vọng.”
“Hửm? Là gì vậy?”
Đôi mắt hắn đen láy, có thể phản chiếu được bóng dáng của cô.
“Tôi muốn em, bình bình an an ở bên cạnh tôi.”
Tô Yên sững sờ:
“A?”
Cô không ngờ lại là cái này.
Khương Nhiên nheo mắt lại gần cô:
“A cái gì? Không muốn? Hay là cảm thấy ở bên cạnh tôi là tủi thân?”
Tô Yên, hoàn hồn lại:
“Không phải, chỉ là em không có cách nào ở bên cạnh anh mãi được.”
Khương Nhiên nghe những lời này, toàn thân lạnh lùng:
“Em nói cái gì?”
“Anh sẽ lấy vợ.”
Khương Nhiên nhướng mày một chút:
“Em nghĩ sau này tôi sẽ bỏ rơi em để cưới người phụ nữ khác?”