Khi cháu gái mới mười tháng tuổi, chị ta đã cho cháu gái tôi ăn mật ong rừng.
Sau khi tôi biết thì lập tức đưa cháu gái đến bệnh viện ngay.
Bác sĩ nói may là đến sớm, rửa dạ dày là có thể cứu được mạng rồi.
Sau này, cháu gái nhỏ mới có thể khỏe mạnh lớn lên.
Nhưng từ khi con bé còn nhỏ chị dâu tôi đã muốn con bé gả vào hào môn, mỗi ngày đều tiêm nhiễm vào đầu con bé tư tưởng sắc đẹp là điều quan trọng nhất.
Đến tuổi dậy thì, cháu gái bắt đầu lén giảm cân, mỗi lần ăn xong chạy đều chạy đến nhà vệ sinh nôn ra hết.
Cộng thêm di chứng do ăn quá nhiều mật ong khi còn nhỏ, con bé đã bị ung thư dạ dày khi mới ở tuổi hai mươi.
Chị dâu đổ hết lỗi cho tôi:
"Đều do em tự tiện dẫn Đình Đình đi rửa dạ dày, nếu không con bé đã không bị bệnh dạ dày khi còn trẻ như vậy. Đều do em hại con bé không được làm dâu hào môn!"
Ngay sau khi cháu gái bị thiếu gia nhà giàu từ chối, con bé tức đến đỏ mắt.
Anh tôi và chị dâu giữ tôi lại, cháu gái đổ axit sunfuric vào cổ họng tôi.
Trước khi hoàn toàn mất đi ý thức tôi nghe cháu gái nói:
“Thiếu gia nói miệng cháu thối! Đều là do dì hại cháu!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
Khi mở mắt ra lần nữa, tôi đã quay trở về ngày chị dâu mang mật ong rừng về nhà.
🥰Ăn, Ăn, Ăn, Kiếp Này Cho Cậu Ăn Đến Chết Luôn🥰
Bạn cùng phòng Trần Phương từ khi vào đại học đã hình thành tính cách tham ăn, cô ta cũng lấy lý do này mà quang minh chính đại chiếm tiện nghi của người khác.
Từ đồ ăn vặt đồ uống đến vitamin canxi, không có thứ gì mà cô ta không ăn vụng.
Tôi bị cô ta làm phiền đến mức không chịu được nhưng bởi vì ở cùng ký túc xá nên chẳng có cách nào tránh được.
Bất đắc dĩ, tôi chỉ có thể khóa tủ đồ ăn vặt của mình.
Nhưng có một ngày, tôi dậy muộn rồi vội vàng đi học không kịp khóa tủ.
Chờ đến khi tôi trở về ký túc xá thì Trần Phương đã ăn hết toàn bộ một cân chocolate tim rượu mà nhà tôi gửi đến.
Tôi tức giận chuẩn bị tìm cô ta tính sổ nhưng không ngờ cô ta lại trực tiếp ngã xuống đất ngất xỉu.
Sau khi làm kiểm tra thì phát hiện ra cô ta bị xơ gan, cô ta còn nói là do chocolate của tôi hại cô ta, muốn tôi bồi thường cho cô ta một trăm vạn.
Tôi tranh cãi với cô ta rồi kết quả bị cô ta ôm từ cửa sổ ngã xuống.
Khi mở mắt ra lần nữa, tôi lại nhìn thấy Trần Phương mặt dày muốn ăn đồ ăn vặt của mình liền mãnh liệt đứng lên.
"Ha ha ăn, cậu chỉ biết ăn thôi sao, con mẹ nó cậu là con lợn chạy nạn sao?"
"Tôi nhịn cậu đã lâu rồi, bánh bích quy này cho dù tôi có ném đi chăng nữa thì cũng không cho loại người lòng lang dạ sói như cậu ăn đâu!"
P/s: Ý là ăn cơm nhà nước đến c.h.ế.t ý:))
🥰TẤT CẢ CÁC TRUYỆN ĐỀU CÓ TRONG TƯỜNG NHÀ TUI NHA🥰