Lương Hằng toàn thân chấn động, trong đôi mắt đen tuyền ấy lần đầu tiên hiện lên vẻ kinh ngạc và bối rối tột độ, anh cứ thế đứng bất động.
Thế nhưng, đúng vào khoảnh khắc này, cánh cửa chính đột ngột bị đẩy tung ra.
Ba tôi và dì Lương đã trở về, chính xác theo như thời gian tôi đã dự liệu.
······
Lương Hằng cuối cùng cũng định thần lại, lập tức đẩy tôi ra xa! Dù vậy, cảnh tượng đáng lẽ phải được chứng kiến thì vẫn không thể nào tránh khỏi.
Cả tòa biệt thự rộng lớn chìm trong một sự tĩnh lặng đến kỳ lạ. Dì Lương đưa tay che miệng, gương mặt lộ rõ vẻ không thể tin vào những gì vừa xảy ra.
Ba tôi thoạt đầu là sững sờ, sau đó là một cơn thịnh nộ bùng lên: "Niêm Hạ! Con có biết mình vừa làm cái trò gì không hả?"
Tôi nhếch mép cười khẩy:
"Chẳng phải ba đã thấy hết cả rồi sao? Vậy thì đã sao nào, chỉ có tình cảm của ba mới được xem là tình cảm chân thành hay sao? Còn tình cảm của người khác thì lại chẳng có chút giá trị nào cả ư?"
Bốp!
Ông giận dữ lao tới, vung tay tát mạnh vào mặt tôi một cái.
Dì Lương hoảng hốt, vội vàng níu ông lại:
"Sao ông lại nỡ lòng đánh con bé chứ, ông làm sao vậy hả?"
Tôi ôm lấy một bên má bỏng rát, không hề ngoảnh đầu lại, chạy thẳng một mạch ra khỏi cửa nhà.
……
"Ba của cậu lần này xem ra đã thật sự nổi giận rồi đấy nhỉ? Cái tát này quả thực là mạnh tay thật đó..."
Hứa Dao nhìn gương mặt tôi với vẻ đầy lo lắng:
"Cậu đúng là liều thật đấy, dám cả gan hôn anh trai kế ngay trước mặt của bọn họ như vậy sao?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Tôi hít một hơi thật sâu: "Chứ còn có cách nào khác nữa đâu chứ?"
Hứa Dao tỏ ra có chút khó xử.
"Tớ biết rõ là cậu làm như vậy cũng chỉ là vì mẹ của cậu thôi, nhưng mà... làm như thế này thì chẳng khác nào là đang tự làm hại chính bản thân mình cả."
Sau đó thì cô ấy lại hỏi tiếp:
"Vậy thì còn Lương Hằng thì sao, anh ấy đã có phản ứng như thế nào vậy?"
Tôi nhìn vào màn hình điện thoại, một tin nhắn từ Lương Hằng vừa mới được gửi đến.
"Cô đã cố tình làm như vậy đúng không."
Hừ, điều đó thì đã quá rõ ràng rồi còn gì nữa. Tôi giả vờ tỏ ra tội nghiệp mà trả lời lại tin nhắn của anh:
"Chỉ vì ba của tôi thích mẹ của anh cho nên tôi không thể nào được phép thích anh hay sao chứ hả?"
Lương Hằng nhắn lại ngay sau đó, giọng điệu của anh mang đầy vẻ châm biếm sâu cay:
"Nếu như mà nói như vậy, thì hai cha con nhà cô xem ra cũng thật sự rất giống nhau đấy nhỉ."
Nhà của tôi bây giờ chắc hẳn là đã trở thành một mớ hỗn độn rồi cũng nên, Lương Hằng lại còn có một thân phận vô cùng nhạy cảm nữa, cho nên anh ấy có phản ứng như vậy thì cũng là một điều hoàn toàn dễ hiểu mà thôi.
Tôi lại hỏi thêm một câu nữa:
"Vậy thì liệu anh có thể nào làm bạn trai của tôi được không?"
Lương Hằng không hề trả lời lại tin nhắn đó của tôi. Nhưng điều đó thì cũng chẳng còn quan trọng nữa rồi, bởi vì mục đích của tôi cũng đã đạt được rồi còn gì.
……
Ngày hôm sau, tôi chẳng hề cảm thấy bất ngờ chút nào khi nghe được tin tức đám cưới đã bị hủy bỏ rồi.
Sau đó không lâu, Lương Hằng và mẹ của anh ấy cũng đã dọn ra khỏi căn biệt thự đó rồi.
Ba của tôi là một người rất coi trọng thể diện của bản thân, nếu như ông đã tận mắt nhìn thấy được cái cảnh tượng đó rồi, thì ông tuyệt đối sẽ không thể nào không cảm thấy có một sự rạn nứt nào đó ở trong lòng được.