Nàng Của Anh Nói xong, Quý Ngôn Äá»t nhiên má»m cưá»i vá»i Uyá»n Dư, "Bác sÄ© Diá»p, cô Äừng lo lắng, tá»i nay tôi sẽ không quấy rầy cô vá»i Lục Cá»u Äầu. Anh ta Äêm nay nhất Äá»nh sẽ không có khả nÄng Äánh lại cô vì váºy cô có thá» là m bất cứ chuyá»n gì vá»i anh ta a!" Vừa nói, Quý Ngôn vừa ÄÆ°a mắt nhìn Uyá»n Dư Uyá»n Dư không muá»n ngưá»i khác hiá»u lầm má»i quan há» giữa cô và Lục Minh Thà nh, cô dùng thái Äá» nghiêm túc nói vá»i Quý Ngôn: âAnh nghÄ© nhiá»u rá»i, tá»i nay tôi Äến chá» là Äá» giúp cáºu trẻ xá» lý vết thương, ra tay vá»i má»t bá»nh nhân tôi không có khẩu vá» mạnh như váºy!â Quý Ngôn bá» Uyá»n Dư chặn Äứng há»ng không nói nên lá»i, trong lúc ngÆ¡ ngác thì Uyá»n Dư Äã Äi lên lầu rá»i. Quý Ngôn Äà nh ngá»i trên ghế sofa trong phòng khách thá» dà i. Uyá»n Dư có vẻ không hứng thú vá»i Lục Cá»u lầm, xem ra như hà nh trình theo Äuá»i vợ cá»§a Lục Cá»u vẫn là má»t chặng ÄÆ°á»ng dà i phÃa trưá»c nha! Cá»a phòng Lục Minh Thà nh không Äóng, Uyá»n Dư trá»±c tiếp má» cá»a bưá»c và o. Trên ngưá»i anh chá» mặc má»t chiếc áo sÆ¡ mi trắng, phÃa sau lưng chiếc áo sÆ¡ mi Äã không còn nhìn thấy ÄÆ°á»£c mà u sắc ban Äầu rá»i, má»t mà u Äá» sáºm Äến kinh ngưá»i. Khóe mắt Uyá»n Dư lại bắt Äầu chua sót, cô cầm há»p thuá»c Äi tá»i bên giưá»ng nhẹ nhà ng lên tiếng: "Cáºu trẻ" Không ai Äáp lại cô Uyá»n Dư vá»i và ng Äặt há»p thuá»c xuá»ng, cô chạm và o trán Lục Minh Thà nh, trán anh nóng kinh khá»§ng, có lẽ là sá»t Äến thiếp Äi rá»i. Uyá»n Dư không dám cháºm trá»
, cô lấy dụng cụ ra và bắt Äầu chữa trá» vết thương trên lưng cho Lục Minh Thà nh. Vết thương trên lưng anh còn lá»n hÆ¡n lòng bà n tay cô má»t chút, máu me Äầm Äìa khiến chua xót. Cô tháºt sá»± cà ng ngà y cà ng không hiá»u anh, anh háºn cô như váºy, còn Äá»i xá» vá»i cô như má»t con Äiá»m, xem cô là loại phụ nữa ham vinh phú quý, váºy tại sao anh lại bất chấp bản thân cứu cô chứ. Lòng dạ Äà n ông má»i Äúng là như mò kim Äáy biá»n. Anh xả mình cứu cô, cô rất cảm kÃch, nhưng cô cÅ©ng không giá»ng như những nữ chÃnh ngá»c nghếch ngá»t ngà o trong tiá»u thuyết, cảm Äá»ng liá»n dùng thân báo Äáp. Cô cÅ©ng có nguyên tắc và sá»± kiên trì cá»§a riêng mình, quan trá»ng hÆ¡n, cho dù có có dùng thân báo Äáp thì cáºu trẻ cÅ©ng không trân trá»ng, ngược lại anh chá» chế cô bẩn. Uyá»n Dư Äã nhiá»u lần xá» lý những vết thương còn kinh hoà ng hÆ¡n vết thương á» sau lưng cá»§a Lục Minh Thà nh, nhưng chưa bao giá» cô lo lắng như lúc nà y, cô cảm thấy mình Äã gần như dá»c hết sức lá»±c má»i có thá» bÄng bá» xong vết thương trên lưng anh. Äặt lại dụng cụ và o há»p thuá»c, còn chưa ká»p thá» phà o nhẹ nhõm thì Uyá»n Dư liá»n cảm thấy toà n thân mình nặng ná», Lục Minh Thà nh quay ngưá»i lại Äè lên ngưá»i cô. Anh phát sá»t Äến mức ý thức có chút há»n loạn, hai mắt vô thức nhằm lại, anh mấp máy môi, Äá»t nhiên cần chặt môi Uyá»n Dư nói: "Uyá»n Dư, anh muá»n em!" Môi cá»§a Lục Minh Thà nh nóng khá»§ng khiếp, anh vừa cần vừa hôn Uyá»n Dư như thế nà y khiến cô không kiá»m chế ÄÆ°á»£c mà run lên. Uyá»n Dư không muá»n tiếp xúc gần gÅ©i bất cứ chuyá»n gì vá»i anh nữa, cô cá» gắng dùng tay Äẩy anh ra, nhưng nghÄ© Äến vết thương Äang rá» máu trên lưng anh, bà n tay Äang vươn ra cá»§a cô lại cứng Äá» trong không khÃ. Nếu cô Äẩy anh ra như thế nà y, chắc chắn sẽ Äụng và o vết thương cá»§a anh, anh bá» thương như váºy cÅ©ng là vì cứu cô, cô không thá» khiến anh tá»i tá» thêm nữa. "Cáºu trẻ, anh buông tôi ra! Anh sá»t Äến há» Äá» rá»i, anh mau thả tôi ra!" Không thá» Äẩy anh ra, Uyá»n Dư chá» có thá» cá» gắng nói Äạo lý vá»i Lục Minh Thà nh Äá» Äánh thức anh: "Cáºu trẻ, anh không thỠép tôi Äến như váºy! Tôi Äã là bạn gái cá»§a Hà n máºp rá»i, còn anh lại là cáºu trẻ cá»§a chúng tôi, anh không thá» Äá»i xá» vá»i tôi như thế nà y! " Cô là bạn gái cá»§a Hà n Tá»nh sao? Lục Minh Thà nh không má» mắt, Äôi lông mà y lạnh lùng bất giác cau mà y.. Cái danh hiá»u nà y, anh vô cùng không thÃch. Môi anh Äã nóng khá»§ng khiếp, mà nhiá»t Äá» trên tay còn nóng hÆ¡n cả môi, ngay lúc nà y Lục Minh Thà nh cÅ©ng không biết bản thân mình muá»n gì nữa, anh chá» theo bản nÄng mà tiến lại gần Uyá»n Dư. Äôi bà n tay to lá»n bá»ng rát lưá»t trên ngá»±c cá»§a Uyá»n Dư rá»i xâm nháºp và o trưá»c ngá»±c cô, sá»± nhiá»t tình nóng bá»ng nà y láºp tức thiêu Äá»t là n da trên ngá»±c cô, khiến táºn Äáy lòng cô sóng nhiá»t dâng trà o. Äại não cá»§a Uyá»n Dư trong phút chá»c như bá» ngưng trá», trong cái chạm nụ hôn cá»§a anh khiến cô suýt chút nữa quên mất, hôm nay là ngà y nà o. NghÄ© Äến lá»i hứa cá»§a cô vá»i Hà n Tá»nh, cô chợt bừng tá»nh, cô Äẩy mạnh Lục Minh Thà nh ra: "Cáºu trẻ, anh Äừng có như thế nà y! Tôi không phải con Äiá»m, anh không thá» muá»n sá» thì sá», muá»n hôn liá»n hôn!â Uyá»n Dư nghiến rÄng, cô nhanh chóng thoát ra khá»i ngưá»i Lục Äình Sân, lúc cô còn chưa ká»p á»n Äá»nh cÆ¡ thá» thì Äã bá» cÆ¡ thá» cưá»ng tráng cá»§a Lục Minh Thà nh Äè lên lần nữa, lần nà y, cô bỠép và o tưá»ng. "Cáºu trẻ, anh phát sá»t...há» Äá» rá»i! Lá»i nói phÃa sau cá»§a Uyá»n Dư còn chưa ká»p nói ra thì tất cả lá»i nói cá»§a cô Äã bá» nụ hôn nóng bá»ng cá»§a Lục Minh Thà nh nuá»t chá»ng. Nụ hôn cá»§a anh vừa nóng bá»ng vừa nghiêm túc, như thá» vạn váºt trên Äá»i nà y biến mất, chá» còn sót lại nụ hôn ná»ng nhiá»t lặp Äi lặp lại nà y. Uyá»n Dư chá» biết Äắm chìm trong tá»i lá»i, nhưng cô vẫn không thá» dứt ra khá»i cÆ¡n say nà y ÄÆ°á»£c. Äá»t nhiên, Äôi bà n tay to lá»n cháy bá»ng cá»§a Lục Minh Thà nh không có bất cứ rà o cà n nà o mà che Äáºy lại trên bá» ngá»±c má»m mại cá»§a Uyá»n Dư, bá»n há» tiếp xúc rất gần như thá» là má»t Äôi tình nhân yêu nhau sâu Äáºm. Nhưng ngưá»i yêu cá»§a cô không phải là Lục Minh Thà nh, mà là Hà n Tá»nh "Cáºu trẻ, anh thả tôi ra!" Sợ rằng sẽ Äụng trúng và o vết thương sau lưng cá»§a Lục Minh Thà nh, Uyá»n Dư không dám dùng quá nhiá»u lá»±c, cô chá» có thá» thấp giá»ng cầu xin anh. Môi cá»§a Lục Minh Thà nh rá»i khá»i môi Uyá»n Dư, Äôi môi lưá»t qua má cô rá»i rÆ¡i xuá»ng mang chìm Äắm tại cô, mang theo vẻ hoang "Uyá»n Dư, tôi Äói rá»i." Uyá»n Dư Äá»t nhiên giác ngá» ra, lý do cáºu trẻ vừa hôn vừa sá» mó mình là bá»i vì anh Äói. Cáºu trẻ lúc nãy không lẽ lại xem cô như cái móng lợn sao? NghÄ© Äến Äây, Uyá»n Dư vá»i và ng nói: "Cáºu trẻ, tôi không phải là móng lợn nha! Anh Äừng có gặm nhấm tôi nữa! Nếu như anh muá»n Än gì Äó, tôi bây giá» Äi nấu cho anh có ÄÆ°á»£c không?" Lá»i nói cá»§a Uyá»n Dư dưá»ng như Äã có tác dụng, Lục Minh Thà nh tháºt sá»± cháºm rãi buông cô ra, hai mắt anh vẫn nhắm nghiá»n, nhưng trên mặt lại biá»u hiá»n cá»±c kỳ nghiêm túc, tá»±a há» Äang cá» gắng suy nghÄ© Äến Äiá»u gì Äó. Má»t lúc lâu sau, Uyá»n Dư má»i nghe ÄÆ°á»£c anh có chút chán ghét nói: "Tôi không Än móng lợn, móng lợn Än không ngon Äâu "ÄÆ°á»£c...!Uyá»n Dư nhẹ nhà ng trả lá»i, cô cá»±c kỳ chắc chắn rằng cáºu trẻ vừa rá»i chÃnh xác Äã xem cô như má»t món ngon nà o Äó. "Cáºu trẻ, váºy anh muá»n Än gì? Tôi Äi nấu cho anh hay là gá»i bên ngoà i Äây?" Lục Minh Thà nh vẫn là khuôn mặt chán ghét như cÅ© "Tôi không Än mì, tôi cÅ©ng không muá»n Än Äá» Än gá»i bên ngoà i." Nhìn Lục Minh Thà nh như váºy á» trưá»c mặt, Uyá»n Dư tháºt sá»± không nói nên lá»i, cáºu trẻ ngà y thưá»ng lúc nà o cÅ©ng ra dáng cao quý, kiêu ngạo, không ngá» má»t ngưá»i trưá»ng thà nh tháºn trá»ng như anh lúc sinh bá»nh, váºy là lại trá» nên trẻ con như váºy.
Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com
Báo lỗi chương