Edit: Kẹo Beta: Sakura Cách thức phân tổ của cuộc thi đấu vòng loại rất đơn giản chính là rút thăm, một gã đệ tử Trúc Cơ đi tới trung tâm trên đài từ trong tay chưởng môn Phù Ngọc nhận lấy một chiếc bình ngọc, sau khi tiếng chuông vừa vang lên, thì mở nắp bình ngọc ra, hướng miệng bình lên trời, hơn ngàn vệt sáng nhỏ từ trong chiếc bình bay vọt ra hướng về phía đệ tử áo xám ở xung quanh đài, mọi người chỉ cần tùy tiện nâng tay lên là có thể với tới một cái.
Sau khi điểm sáng chạm vào tay sẽ thay đổi thành một con số đỏ thẫm được in trong lòng bàn tay, mấy chữ cái này là đại biểu cho số tổ mà các tên đệ tử sẽ được phân đến.
Làm như vậy tuy không khác gì con rùa đen rúc đầu, rõ ràng là mưu lợi hơn nữa lại mất thể diện, nhưng mà chỉ cần có thể đủ tiêu chuẩn vào trong trận chung kết, cũng không quan tâm nhiều như vậy.
Trong lòng Chu Chu run sợ đi tới trên đài, một bộ dạng tiểu tức phụ đang tìm chỗ người tương đối ít để đứng lại, hít một hơi thật sâu, vểnh tai chờ tiếng chuông vang lên.
Chu Chu sợ hãi rụt rè xen lẫn trong một đám đệ tử ý chí chiến đấu sục sôi, tựa như tiên hạc chạy vào trong bầy vịt hoang, rất chói mắt, đệ tử Trúc Cơ làm trọng tài bên sân nhìn thấy, không tiếng động thở dài.
Hắn cũng lấy ở Chu Chu thứ tốt, vô cùng không muốn nàng bị loại hay thậm chí là bị đuổi ra khỏi phái Thánh Trí, nhưng mà hắn thật sự không nhìn ra được nửa điểm hi vọng để nàng ấy thành công vượt qua được kiểm tra.
“Đại Bỉ đệ tử ngoại môn vòng thứ nhất của cuộc thi vòng loại chính thức bắt đầu!” Phù Ngọc ở trung tâm trên đài lớn tiếng tuyên bố.
Cùng với một tiếng chuông vang lên, trên tám lôi đài có tiếng gào thét nổi lên bốn phía, các nhóm đệ tử phát huy tất cả khả năng, các loại pháp thuật pháp khí bắn ra tán loạn các tia sáng yếu ớt khiến người xem hoa cả mắt, dưới đài tiếng kinh hô liên tiếp, tiếng ủng hộ vang lên thành một mảng.
Bởi vì trước khi Đại Bỉ bắt đầu đã xung đột một phen, nên chỗ lôi đài số 3 của Chu Chu đương nhiên trở thành nơi được mọi người rất chú ý, thậm chí có không ít người đều phỏng đoán trong lòng có phải là Chu Chu sẽ bị đánh xuống đài đầu tiên không.
Ông không dám xác định mình không còn vì chuyện lúc trước mà oán hận đố kỵ với Chu Chu, nhưng mà ông biết ông sẽ không bỏ mặc khi thấy nàng gặp chuyện không may, sẽ không tùy ý để một mình nàng không có chỗ nương tựa, sống đầu đường xó chợ.