Buổi tối này đối với cả bốn người An gia đều là một buổi tối thân xác và tinh thần cùng mệt mỏi. Mấy người ăn xong liền trở về phòng ngủ.
An Linh cũng mệt lả đi, định bụng sẽ ngủ một giấc thật ngon để dưỡng sức, sau đó mới nghiêm túc suy nghĩ kế hoạch bước tiếp theo.
Cô cắm sạc điện thoại, thật sự không còn sức lực để quan tâm đến những cuộc gọi nhỡ và tin nhắn chưa đọc. Sau khi lên Weibo báo bình an cho người hâm mộ, cô liền nằm xuống.
Tối qua thức quá khuya, An Linh lại quên đặt báo thức, cứ thế ngủ một mạch đến chiều mới bị đánh thức.
An Linh mơ màng mở cửa, phát hiện người gõ cửa chính là Bùi Ngọc Ngưng.
"Mẹ, không phải con đã nói con muốn ngủ cả ngày, đừng gọi con ăn cơm trưa sao."
"Mẹ biết." Bùi Ngọc Ngưng giúp An Linh vuốt lại mái tóc rối bù: "Nhưng bây giờ đã là buổi chiều rồi. Hơn nữa, Tiểu Úc đến thăm con này. Đứa bé này nhìn thấy chuyện ở lễ trao giải xong đã tức tốc bay từ nước ngoài về ngay trong đêm, mẹ cũng không thể để thằng bé chờ mãi được."
Tiểu Úc?
Nghiêm Úc!
Vị hôn phu của An Linh, AKA trùm phản diện lớn nhất của cuốn sách này!
An Linh lập tức tỉnh táo: "Mẹ, con rửa mặt một chút rồi xuống ngay!"
...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Trong phòng khách, chaa An và mẹ An đang trò chuyện với Nghiêm Úc, đột nhiên nghe thấy một tiếng huýt sáo kiểu lưu manh từ phía cầu thang truyền đến.
Họ nhìn qua, phát hiện An Linh đang từ trên cầu thang đi xuống, ánh mắt nhìn về phía Nghiêm Úc đang ngồi trên xe lăn.
[Oa,soái ca, đi một mình à?]
Dù đã lăn lộn trong giới giải trí nhiều năm, An Linh cũng không thể không thừa nhận, nhan sắc của anh trùm phản diện này thật sự quá đỉnh.
Đuôi mắt anh hơi xếch lên, khiến cho tướng mạo vốn đoan chính lại có thêm một chút tà khí, một đôi mắt nhìn qua cứ như có móc câu vậy.
Nghiêm gia có thể nói là gia đình hào môn đứng đầu. Nghiêm Úc hiện tại lại là người nắm quyền Nghiêm gia, theo lý mà nói thì phải trở thành kiểu tổng tài bá đạo mặt lạnh khí chất lạnh lùng như An Sùng. Nhưng mười năm ngồi xe lăn đã khiến cho Nghiêm Úc, người trời sinh đã định sẵn ở trên cao, nhiễm thêm một chút u ám. Trớ trêu thay, chính điểm u ám này lại làm cho khí chất của anh càng thêm phức tạp và mê người.
[Chậc chậc, anh trùm phản diện này trông hợp gu của mình thật đấy. Trong sách có phải mình bị mù không nhỉ, chẳng phải anh ấy đẹp hơn Cố Thần Minh nhiều sao?]
Bùi Ngọc Ngưng và An Thụ Hải một bên bị hành động huýt sáo của An Linh làm cho kinh ngạc, một bên lại nảy sinh nghi vấn lớn với những từ như "anh trùm phản diện" và "trong sách" trong tiếng lòng của cô. Vì vậy, họ tự nhiên không để ý đến vành tai của Nghiêm Úc đã hơi hơi ửng đỏ.
Họ thật sự có chút lo lắng không biết tinh thần của An Linh có phải đã xảy ra vấn đề gì không.
Nhưng lỡ như những gì An Linh nói đều là thật thì sao?
Dù sao thì ngay cả chuyện nghe được tiếng lòng cũng đã xảy ra, còn có chuyện gì là không thể nữa đâu?
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Để tránh các robot của các website lấy bản edit của mèo một cách vô tội vạ, vui lòng liên hệ fanpage: liên hệ mèo lấy pass đọc phần còn lại sớm nhất nhé ạ.
"Tiểu Linh à." Bùi Ngọc Ngưng lên tiếng: "Con và Tiểu Úc lâu lắm rồi không gặp phải không. Nhân tiện Tiểu Úc cố ý đến thăm con, hai đứa tâm sự đi nhé, chúng ta không làm phiền người trẻ tuổi các con nữa."