Nghĩ đến đây, Thu Niệm có phần cảm kích nhìn về phía người mặc đồ đen này.
Càng nhìn càng thấy kỳ lạ, giọng nói giống thì thôi đi, tại sao dáng người cũng giống An Linh vậy?
Nhưng bây giờ không phải là thời điểm tốt để hỏi han, cô vẫn nên giải quyết chuyện trước mắt trước đã.
May mà bây giờ cô đã biết chân tướng sự việc, đây chẳng qua chỉ là do Giả Thiếu Tích c.h.é.m gió trước mặt bạn gái hắn, đối chất cho rõ ràng là được.
Thế là Thu Niệm nhìn về phía Giả Thiếu Tích: "Thầy Giả, trong chuyện này hẳn là có hiểu lầm gì đó phải không ạ? Tôi có làm loại chuyện đó hay không, thầy Giả hẳn là người rõ nhất. Chuyện này liên quan đến danh dự của cả hai chúng ta, mong thầy Giả có thể làm rõ một chút."
Thu Niệm vốn tưởng rằng mình nói xong câu này là mọi chuyện sẽ ổn thỏa, ai ngờ An Linh ở bên cạnh lại thở dài.
[AiZ...]
[Đúng là một đứa trẻ ngốc chưa bị xã hội vùi dập mà. Bước vào cái thùng thuốc nhuộm lớn là giới giải trí này, thật là một khi đã nhúng chàm thì không còn trong sạch nữa.]
Thu Niệm còn đang nghi hoặc tại sao An Linh đột nhiên lại có lời cảm thán như vậy, thì Giả Thiếu Tích ở bên cạnh đã nói một cách đanh thép.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
"Thu Niệm, chuyện đã đến nước này thì tôi cũng nói thẳng. Tôi đã sớm nói với cô rằng tôi là người đã có đối tượng, bảo cô đừng có ý đồ không an phận với tôi. Nhưng cô lại còn nói không quan tâm đến danh phận, chỉ cần có thể ở bên cạnh tôi là được."
"Tôi thật sự là hết chịu nổi cô rồi! Trong lòng tôi chỉ có Dung Hân, tôi và cô tuyệt đối không có khả năng. Cô đừng có mơ tưởng đến việc phá hoại mối quan hệ của chúng tôi nữa!"
Vương Dung Hân khoác tay Giả Thiếu Tích, lộ ra tư thế của người chiến thắng.
Còn Thu Niệm lại bị diễn biến hoàn toàn không lường trước được này làm cho kinh ngạc đến sững sờ tại chỗ, không nói nên lời.
[Sao lại không khác gì so với diễn biến trong cốt truyện gốc thế này? Sau khi bị đánh, Thu Niệm vẫn giữ được lý trí, yêu cầu Giả Thiếu Tích giải thích, nhưng Giả Thiếu Tích sao có thể nói thật ra được.]
[Hắn mà nói thật ở đây, chẳng khác nào thừa nhận mình đã lừa dối Vương Dung Hân. Một cô bạn gái vừa có chút gia sản, ngoại hình không tệ lại còn sẵn sàng tiêu tiền cho hắn như Vương Dung Hân, biết đi đâu mà tìm? Bỏ lỡ làng này thì sẽ không còn quán trọ nào khác.]
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Để tránh các robot của các website lấy bản edit của mèo một cách vô tội vạ, vui lòng liên hệ fanpage: liên hệ mèo lấy pass đọc phần còn lại sớm nhất nhé ạ.
[Hơn nữa, chuyện này nếu truyền ra ngoài, đối với danh tiếng của chính hắn cũng không tốt. Hắn lại không ngốc. Kẻ có thể làm ra loại chuyện này vốn đã chẳng có đạo đức gì để mà nói, sao có thể vì thanh minh cho Thu Niệm mà tự bóc phốt chính mình được chứ?]
Xung quanh đã vây kín một vòng người. Ngoài nhân viên của đoàn phim, còn có rất nhiều người qua đường giơ điện thoại lên vây xem. Chuyện này nếu xử lý không tốt, Thu Niệm tuyệt đối sẽ gặp rắc rối lớn.
"Anh có bằng chứng không?" Thu Niệm cuối cùng cũng bình tĩnh lại, cô chất vấn Giả Thiếu Tích: "Các người nói tôi quyến rũ anh, dù sao cũng phải có chút bằng chứng chứ."
Ai ngờ Giả Thiếu Tích không thèm đáp lời, trực tiếp lờ Thu Niệm đi, ngược lại rất bất đắc dĩ mà nói với đạo diễn:
"Đạo diễn Lâm, sự tình ngài đều đã thấy rồi. Tôi vốn nghĩ đều là đồng nghiệp hợp tác trong cùng một đoàn phim, có thể nhịn thì nhịn, quay xong phim sau này không hợp tác nữa là được."