[Lần đầu tiên ăn dưa của minh tinh tại hiện trường, có chút kích động!]
[Nói nửa ngày rốt cuộc có phải tiểu tam thật không vậy, sao tôi xem mà không hiểu gì hết?]
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Để tránh các robot của các website lấy bản edit của mèo một cách vô tội vạ, vui lòng liên hệ fanpage: liên hệ mèo lấy pass đọc phần còn lại sớm nhất nhé ạ.
[Chắc chắn là vậy rồi, đều đã đánh tới tận đoàn phim rồi còn có thể là giả được sao?]
[Nhưng tôi thấy cô gái tên Thu Niệm kia trông có vẻ rất vô tội, tiểu tam thật sao có thể bình tĩnh như vậy được.]
[Biết đâu cô ta đủ trơ trẽn thì sao?]
[Tôi lại thấy biểu hiện của Giả Thiếu Tích có chút kỳ quái. Có bản lĩnh thì lấy bằng chứng ra đi, lịch sử trò chuyện gì đó tung ra là rõ ràng ngay.]
[Ủa mà, cái người mặc áo phao màu đen kia là ai vậy? Chuyện này hình như không liên quan đến cô ấy mà?]
[Mọi người không cảm thấy người này có chút quen mắt sao?]
[Wow, bịt kín như vậy mà cũng thấy quen mắt được à? Mắt bạn là mắt nhìn xuyên thấu chắc?]
[Tôi không nói mặt, là dáng người và giọng nói rất quen thuộc. Có giống An Linh không?]
[Là cái người hôm qua vừa nhận giải Ảnh hậu xong suýt nữa bị xiên đó hả? Không thể nào, cô ấy rảnh rỗi đến mức đi lo chuyện này sao?]
[Thật sự rất giống, có fan của ảnh hậu vào nhận người không?]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
[Fan của ảnh hậu hôm qua hồn vía lên mây hết rồi, hôm nay còn có sức lực đâu mà đi hóng chuyện?]
Nhưng độ nổi tiếng của An Linh vốn đã rất cao, đại bộ phận những người thích lên mạng hóng chuyện lướt sóng đều đã nghe nói về cô. Suy đoán của các thánh hóng chuyện vẫn bị lan truyền ra ngoài, càng ngày càng nhiều người tràn vào, độ hot của phòng livestream trực tiếp vọt lên top 1.
Giả Thiếu Tích không biết đây có thể là lần nổi tiếng nhất trong đời mình, vẫn còn đang cố gắng ngụy biện.
"Ai nói cô nhắn tin cho tôi trên WeChat? Cô toàn là lén lúc không có người mà nói riêng với tôi. Cô chính là nhìn trúng điểm này nên mới không kiêng dè gì phải không?"
"Nếu đã như vậy, thì luôn có thời gian và địa điểm chứ?" Thu Niệm chẳng chút sợ hãi: "Chỉ cần thầy nói ra thời gian và địa điểm, tôi nguyện ý phối hợp cùng đi tra camera giám sát."
"Chuyện này, chuyện này làm sao tôi nhớ rõ được?" Giả Thiếu Tích giả vờ ra vẻ hồi tưởng, định bụng sẽ bịa ra một địa điểm nào đó không có camera giám sát.
Nhưng Vương Dung Hân đã không nhịn nổi nữa, cô ta giương nanh múa vuốt xông lên định đánh Thu Niệm lần nữa.
"Tôi chưa từng thấy người phụ nữ nào không biết xấu hổ như cô. Quyến rũ bạn trai người khác thì thôi, bây giờ lại còn không thừa nhận! Tôi phải xé nát cái mặt của cô ra, xem cô còn quyến rũ đàn ông thế nào nữa!"
Lần này Thu Niệm thật sự bị sốc. Hóa ra nãy giờ cô nói nhiều như vậy đều là nói cho đầu gối nghe hay sao?
Đúng thật, có một số người còn không bằng con ch.ó có thể nghe hiểu được tiếng người.
Gặp phải loại người không nói một chút lý lẽ nào, thật sự là không còn lời nào để nói.
Bởi vì họ chỉ một mực tin rằng những gì mình cho là đúng mới là chân lý. Đối mặt với loại người này, cho dù có dúi bằng chứng vào mặt họ, họ cũng chẳng thèm liếc nhìn lấy một cái.
Giống như những người rõ ràng cảnh sát đã đến tận nhà khuyên can, mà vẫn tự khóa mình trong phòng để chuyển tiền cho kẻ lừa đảo.