Người Khác Tu Tiên Ta Tu Mệnh, Mệnh Nữ Chủ Cũng Không Cứng Bằng Ta

Chương 615: Chỉ có thể cướp



Cho đến rất lâu sau vẫn không còn âm thanh thông báo vang lên nữa, Sở Lạc lúc này mới chợt tỉnh ngộ.

"Không ổn! Giống như lúc nãy, sau khi Chim Ruồi c.h.ế.t đi liền tự động đứng dậy tìm ta, còn mới vừa rồi trong vòng một khắc đột nhiên c.h.ế.t hơn hai mươi người, mà hiện tại lại không có ai tử vong, tựa như có người đang cố ý g.i.ế.c họ trước để những t.h.i t.h.ể đó sống lại truy tìm ta!"

Trong lòng Thời Yến cũng chấn động mạnh.

Tình huống này trước giờ chưa từng có, vừa bước vào sòng bạc ngầm đã trắng trợn g.i.ế.c hại hai mươi mấy người. Trước hết, kẻ ra tay tất nhiên có thực lực cực kỳ mạnh mẽ. Thứ hai, rất có khả năng hắn chính là đang nhằm thẳng vào mặt nạ Quỷ Vương mà đến.

Sở Lạc vội sải bước tiến về phía trước.

Nàng không biết kẻ đang âm thầm đồ sát phía sau là ai, càng không biết t.h.i t.h.ể sống dậy kia đã di chuyển đến chỗ nào. Lúc này đây, điều đầu tiên nàng cần làm là không được dừng lại quá lâu ở bất cứ nơi nào, và tiếp theo, tuyệt đối không được để đám xác sống kia tìm được mình.

Ban đầu còn nghĩ người trong sòng bạc c.h.ế.t càng nhanh, lực lượng của nàng càng mạnh lên.

Nhưng hiện giờ xem ra, cho dù mặt nạ Quỷ Vương mang đến tiềm lực lớn đến đâu, có dùng được hay không lại là chuyện khác!

Chim Ruồi nhanh chóng quay trở lại, đem tình hình dò xét được báo cáo cho Sở Lạc.

"Phía trước có người bày bàn cược, rất đông người."

"Có ai thương vong không?"

"Không có."

"Vậy thì, hai mươi mấy người c.h.ế.t lúc nãy chắc chắn không phải ở đó... Chỗ đông người cũng không thể đến, chúng ta vòng đường khác."

Sở Lạc vừa dứt lời, chuẩn bị đổi hướng cùng Thời Yến, lại thấy hắn vẫn đứng yên tại chỗ không nhúc nhích.

"Ta bắt buộc phải đến đó." Thời Yến nói một câu, rồi trông thấy ánh mắt nghi hoặc của nàng, hắn cũng bất đắc dĩ giải thích: "Không liên quan đến thân phận của chiếc mặt nạ, mà là giới hạn của thân phận 'Đánh cược bằng đao'. Mỗi lần tiến vào sòng bạc ngầm, đều phải cược đủ ba ván mới có thể rời khỏi."

Sở Lạc  nhớ đến lời mà Thanh Bá cùng Thời Yến từng nói trước đó.

"Dùng cái gì để cược?" nàng hỏi.

"Thiên Mệnh Đao."

"Ngươi còn bao nhiêu cây?"

"Năm cây."

"Thua một ván mất mấy cây?"

"Ba cây."

Sở Lạc trầm mặc.

Nàng cuối cùng cũng hiểu tình cảnh hiện tại của Thời Yến nguy hiểm đến mức nào. Dù không bị người trong sòng bạc truy g.i.ế.c vì mang mặt nạ Thỏ Đen, chỉ cần thua hai ván, hắn cũng sẽ c.h.ế.t ngay tại đây.

"Ngươi... cái đó..."

"Trong sòng bạc ngầm có thể có những người khác cũng là người đánh cược bằng đao, nhưng ta không biết liệu có gặp được hay không." Thời Yến lại nói: "Trước khi chắc chắn, ta sẽ chỉ cược một ván, thắng hay thua đều sẽ dừng lại."

Thấy hắn đã quyết như vậy, Sở Lạc cũng khẽ gật đầu.

"Ta đi trước đến chỗ vắng người đợi ngươi, hành động nhanh lên."

Thời Yến đáp lời, tiếp tục đi về phía trước. Còn Sở Lạc thì vòng sang hướng khác, vừa đi vừa để Chim Ruồi dẫn đường phía trước.

Chim Ruồi khi còn sống thực lực không đáng kể, nhưng khinh công lại không tệ, tốc độ qua lại trinh sát khá nhanh.

"Phía trước có người đang giao đấu."

"Đeo mặt nạ gì?"

"Cả hai đều là mặt nạ Thỏ Trắng."

"Qua đó xem thử." Sở Lạc nghĩ một lúc rồi tiếp lời: "Ngươi cứ ẩn thân, nếu trong hai người đó có một người chết, thì trước khi kẻ còn lại rời đi, tuyệt đối không để t.h.i t.h.ể đứng dậy."

"Rõ."

Lần theo Chim Ruồi đến chỗ giao đấu, Sở Lạc chỉ dám quan sát từ xa, còn Chim Ruồi thì đã tiến lại gần trong trạng thái ẩn hình.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Hai người kia đều đã kiệt sức, không bao lâu sau, một bên bị đối phương g.i.ế.c chết, mặt nạ Thỏ Trắng cũng bị cướp đi.

Kẻ chiến thắng không rời đi ngay, mà thu lấy chiến lợi phẩm xong thì ngồi xuống điều tức một lát.

Trong thời gian ấy, Chim Ruồi vẫn đè chặt t.h.i t.h.ể dưới đất, không để nó khởi thi.

Đợi kẻ thắng trận điều tức xong, hắn lại liếc nhìn t.h.i t.h.ể thêm lần nữa.

Tên này hiển nhiên không phải lần đầu vào sòng bạc ngầm, chuyện về Quỷ Vương cũng rất rõ ràng, không dễ bị gạt như mấy kẻ mới vào lần đầu.

Hắn nhìn t.h.i t.h.ể hồi lâu.

"Không khởi thi... chẳng lẽ Quỷ Vương đã bị g.i.ế.c rồi?"

Trong sòng bạc ngầm cũng từng có tiền lệ Quỷ Vương bị g.i.ế.c ngay từ đầu, nhưng bất kể tình huống ra sao, mỗi đêm tranh đoạt quanh mặt nạ Quỷ Vương vẫn luôn kịch liệt.

Tất nhiên, hạng trung bình như hắn chẳng thể chen chân vào, ba món bảo vật cuối danh sách cũng không làm hắn động lòng.

Hắn không đoái hoài gì đến t.h.i t.h.ể nữa, đứng dậy rời đi.

Đợi chắc chắn đối phương đã rời khỏi và không quay lại, Sở Lạc mới tiến lên bên cạnh thi thể.

"Được rồi, không cần đè hắn nữa."

Chim Ruồi nhích sang bên, t.h.i t.h.ể lập tức đứng dậy, lặng lẽ bước đến đứng phía sau Sở Lạc.

"Dùng năng lực của ngươi, cho ta biết xung quanh có bao nhiêu mục tiêu có thể săn giết, thực lực dưới ngươi?"

Thỏ Trắng làm theo, một lát sau trả lời: "Không có ai cả."

"..."

[Vừa mới vào sòng bạc ngầm đã chết, thường thì chẳng có bao nhiêu bản lĩnh.]

Giọng của Hoa Hoa vang lên trong thức hải.

Sở Lạc cũng chỉ biết bất lực thở dài.

"Bảo là thân phận đặc biệt nhất – Quỷ Vương, thật ra lại là kẻ dễ c.h.ế.t nhất. Nhất là trong giai đoạn đầu vừa bước vào sòng bạc ngầm, đúng là khó đi từng bước. Huống chi, đâu đó ngoài kia, vẫn còn một kẻ nguy hiểm đã g.i.ế.c hơn hai mươi người chỉ để tìm ta."

[Chủ yếu là, không phải cứ có nhiều người theo là tốt, mà phải có tác dụng.]

Sở Lạc hiểu ý của Hoa Hoa. Tác dụng ở đây, hoặc là năng lực đặc biệt của người theo rất hữu ích, hoặc là bản thân họ lúc còn sống thực lực vượt trội.

Còn hai kẻ đi theo nàng hiện tại, cả hai đều yếu.

Lúc này bọn họ đang đứng trong một con hẻm vắng vẻ, hầu như không có người lui tới. Trong lúc đợi Thời Yến, nếu có ai sắp đi ngang qua đây cũng đều bị Chim Ruồi đang ẩn thân dọa dẫm dọa chạy đi.

Phải rất lâu sau, Thời Yến mới quay lại, cánh tay còn bị thương, vết m.á.u đã thấm ra trên tay áo thành một mảng lớn.

Sở Lạc liền nhận ra: "Đã xảy ra chuyện gì?"

"Bị người ta rượt đuổi hai con phố, mất một lúc mới cắt đuôi được." Thời Yến vừa nói, vừa cẩn thận quay đầu nhìn lại, xác nhận không có ai theo sau.

"Tại sao lại bị rượt?"

Trước hết, mặt nạ Thỏ Đen  không có giá trị gì cao, mà mỗi đêm người mang mặt nạ Thỏ Đen cũng không ít. Với thực lực như Thời Yến, hầu hết người khác đều nhìn ra được, cũng chẳng đáng để bị gây sự.

Fl Cá Bống Kho Tiêu trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️

"Cướp đồ của họ, đương nhiên là bị đuổi." Giọng Thời Yến thản nhiên đáp.

"Hả?" Sở Lạc ngẩn ra, rồi lại nhìn kỹ thanh Thương Tiêu Luân Hồi Kiếm trong tay hắn.

Là thật. Nhưng cái chuyện cướp đồ... nghe sao cũng không giống chuyện Thời Yến sẽ làm.

Ngay sau đó liền thấy hắn lật tay lấy ra hơn mười cái áo choàng có vành mũ rộng, vừa đủ để che mặt nạ trên mặt.

"Không có thứ này, ngươi căn bản không thể đi lại giữa chốn đông người. Nhưng chủ tiệm nói mỗi người chỉ được mua một cái."

Giọng Thời Yến hơi khàn, có chút bất đắc dĩ.

"Chỉ còn cách cướp thôi."