Người Khác Tu Tiên Ta Tu Mệnh, Mệnh Nữ Chủ Cũng Không Cứng Bằng Ta

Chương 763: Điệu múa chúc mừng



Trong khoảnh khắc ấy, cả vùng đất Mượn Nguyệt lặng ngắt như tờ. Ngay cả những tên quân chính quy  cũng không thốt ra lời nào, chỉ dán chặt ánh mắt về phía hồ ly áo đỏ.

Nàng chắc chắn là một yêu tộc thuần huyết. Đã thế, lại còn thuộc về hồ tộc từng có quan hệ với vị yêu đế đời trước. Một khi lộ diện, kết cục tất nhiên là bị truy sát đến cùng.

Vậy mà giờ đây, nàng lại công khai xuất hiện ngay trước mặt những quân chính quy  này. So với vẻ đẹp khiến người ta say lòng của điệu múa, thì sự khiêu khích trắng trợn ẩn trong đó càng khiến đám quân chính quy bứt rứt không yên.

Đám yêu tộc đang xếp hàng  không chớp mắt nhìn chằm chằm qua đó. Phía quân chính quy , sau khi liếc vài lần về hồ ly trên cao đài, cũng thấp thỏm đưa mắt về phía thống lĩnh.

Đến cuối vũ khúc, thống lĩnh quân chính quy  bất ngờ rút ra một cây cung lớn, kéo căng dây mũi tên nhắm thẳng vào hồ ly trên cao.

Hồ ly áo đỏ không mảy may bận tâm, vẫn giữ nụ cười đoan trang, dịu dàng. Nhưng sâu trong ánh mắt, lại lấp lánh nét bi thương.

Nàng nhất định phải hoàn thành điệu múa này.

Nhưng mũi tên nơi tay thống lĩnh không đợi lâu. Đúng lúc màn múa vừa hạ, tên lao đi như chớp, xuyên thẳng giữa trán nàng, để lại trên gương mặt kiều diễm ấy một vết thương dữ tợn, đáng sợ.

Yêu lực đang tản đi. Khóe môi nàng khẽ nhếch, dùng hết sức lực hoàn thành động tác cúi chào cuối cùng.

Trong đám đông yêu tộc lập tức vang lên từng tiếng hoảng loạn. Tiếp sau đó, bầu không khí sợ hãi lại bao trùm lấy tất cả.

Thống lĩnh quân chính quy  muốn dùng cái c.h.ế.t của hồ ly trên cao đài này để cảnh cáo bọn họ: đây chính là kết cục của kẻ không tuân lệnh.

Đúng lúc sự sợ hãi còn đang lan tỏa, một giọng nữ yêu khác bỗng vang lên.

“Ha ha ha! Các ngươi có biết nàng vừa múa điệu gì không?”

Một nữ yêu từ trên mái nhà bay xuống, tay xách một vò rượu, khuôn mặt đỏ bừng men say. Bước chân loạng choạng mà vẫn thản nhiên tiến về phía đám quânchính quy , chẳng hề sợ hãi thế đơn lực mỏn, ngược lại còn như đang dạo bước ung dung.

Sở Lạc nhận ra nàng … chẳng phải nữ yêu đã đưa bản đồ cho mình trước đó sao?

“Nàng múa điệu chúc mừng trong yến thọ của yêu đế Cửu Tiêu! Điệu múa này là múa cho Cửu Tiêu xem, cũng là múa cho các ngươi trước kia xem!”

Nữ yêu ngửa cổ, nhấc vò rượu uống một ngụm sảng khoái, trong đôi mắt say mơ hồ ngấn nước.

“Yêu giới này chưa bao giờ thiếu kẻ dũng cảm, chỉ là kẻ nhát gan sợ hãi thì lại quá nhiều. Nhưng không sao, sẽ luôn có yêu xuất hiện, dẫn dắt các ngươi bước sang một bình minh mới.”

“Cho nên, bất kể các ngươi thức tỉnh lúc nào, cũng không bao giờ là muộn cả.”

“Chỉ là, bọn ta… đã không còn mong chờ việc lại đi tìm một vùng đất Mượn Nguyệt khác để tiếp tục sống tạm bợ nữa rồi.”

Nữ yêu vừa hô lên, vừa đi thẳng tới trước mặt thống lĩnh. Vò rượu trong tay nàng không chút do dự nện mạnh xuống, phát ra một tiếng vang long trời lở đất, như sấm dậy giữa trời.

Mảnh vỡ và rượu b.ắ.n tung tóe, tràn xuống khuôn mặt thống lĩnh. Nhưng trên gương mặt ấy vẫn không hề d.a.o động, lạnh lùng nhìn thẳng vào nàng.

Chỉ thoáng chốc sau, khi nữ yêu tiếp tục ra tay, hắn cũng lập tức phản công. Thế lực mạnh mẽ khiến xung quanh tất cả yêu quái bị ép đến không thể cử động. Chỉ vài chiêu qua lại, nữ yêu kia đã bị xé nát thành hai mảnh.

Thời gian  như ngưng đọng, mùi m.á.u tươi nồng nặc lan tràn trong không khí.

Hàng ngũ đã sắp xong, vị thống lĩnh vừa ra tay kia cũng thản nhiên xoay người, theo lối cũ  trở về.

Mượn Nguyệt chi địa trải qua một trận tai kiếp, trước đó huyên náo bao nhiêu thì giờ đây lại lạnh lẽo bấy nhiêu.

Sở Lạc ngẩn người nhìn t.h.i t.h.ể hồ ly đỏ thẫm trên cao đài, rồi lại nhìn sang vũng rượu lẫn m.á.u loang lổ dưới đất.

Fl Cá Bống Kho Tiêu trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️

Bỗng, từ không xa truyền đến một giọng nói quen thuộc, khe khẽ:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

“Đại ca, ngài rộng lòng chút đi…”

Sở Lạc quay đầu, chỉ thấy đó là Lâm Xà. Không biết hắn chui ra từ lúc nào, giờ đang năn nỉ bên cạnh một tên quân chính quy , đồng thời lén nhét vào tay hắn ba bình dược dịch.

Quân Chính quy  nhận lấy, không kiên nhẫn gật đầu với hắn.

Được ngầm cho phép, Lâm Xà lập tức chen vào hàng ngũ yêu thuần huyết.

Sở Lạc thấy hắn trà trộn vào, sắc mặt biến đổi, từ xa dùng khẩu hình nói: “Ngươi điên rồi sao?”

Lâm Xà vội vàng làm động tác “suỵt”.

Đoàn quân chính quy  sau khi dắt nhóm yêu thuần huyết rời khỏi Mượn Nguyệt chi địa thì thẳng đường áp giải về phía công xưởng cải tạo gần đó, đi liền hai ngày không hề dừng lại.

Đám yêu thuần huyết này luôn bị giám sát nghiêm ngặt, trong hai ngày không ai dám nói nửa lời, cho đến khi đặt chân vào công xưởng cải tạo.

Nơi đây có đến hơn mười tầng kết giới. Ngoài đại môn còn giăng một vòng sắt đầy gai, trên đó cắm xuyên vô số t.h.i t.h.ể yêu tộc. Chúng đều là yêu thuần huyết từng tìm cách vượt ngục, song ngay cả vòng gai sắt đầu tiên cũng chưa vượt nổi.

Trên không trung mây đen dày đặc, tứ phía u ám, tử khí lặng ngắt.

Chỉ khi bước vào trong, tiếng kêu thảm thiết mới trở nên rõ ràng, từng đợt từng đợt nối liền không dứt, khiến tim gan mọi yêu tộc đều run rẩy, đó e cũng sẽ là kết cục của chính bọn họ.

Đám mới đến tạm thời bị giam trong ngục, lúc này Lâm Xà mới có cơ hội tìm gặp Sở Lạc và Vân Nhược Bách.

Sở Lạc vẫn đầy nghi hoặc nhìn hắn:

“Tại sao ngươi lại trà trộn vào đây? Ba bình thuốc kia là thế nào?”

“Không sao,” Lâm Xà cười nhạt, nói tiếp, “chẳng lẽ các ngươi  muốn trở thành vật thí nghiệm, biến thành bộ dạng nửa người nửa yêu quái như ta bây giờ sao?”

“Dĩ nhiên là không.”

Thực ra, Sở Lạc cũng chủ động chen vào hàng ngũ yêu thuần huyết, là để theo đó thuận lợi tiến vào công xưởng này, tra xem có tin tức gì về Tô Uyển hay không.

Nếu không thì cho dù dựa vào bản đồ có thể tìm đến đây, nàng cũng khó  nghĩ được cách tiến vào trong.

Với thân thể Chân thân Nghiệp hoả trong người, lao ngục tầm thường  không giam được nàng, nên nàng không hề e ngại.

Nàng nhìn Lâm Xà trước mắt, bất giác nhớ đến dáng vẻ hắn nơi ngõ nhỏ hôm trước  dù bị đánh đập tàn nhẫn, vẫn cố nhét đồ ăn vào miệng.

“Ba bình thuốc ấy… có thể giảm bớt đau đớn trên thân ngươi không?”

“Chuyện đó ngươi đừng lo. Nghe ta nói này, chúng ta không thể ở lại đây, nhất định phải tìm cách trốn ra.”

Lâm Xà hạ thấp giọng, rồi chạy ra gần song ngục quan sát bốn phía, sau đó quay lại.

“Bọn chúng không còn nhiều yêu thuần huyết để dùng nữa, rất có thể sáng mai sẽ đến phiên căn phòng của chúng ta. Khi đó, chúng sẽ lần lượt mở cửa, dẫn những kẻ còn dùng được đi thí nghiệm. Đợi đến lúc ấy thì muộn mất.”

“Nhưng tối nay, chắc chắn bọn chúng sẽ vào lấy m.á.u đem đi xét nghiệm.”

“Ta vốn đã trải qua cải tạo. Quân Chính quy  kia vì nhận hối lộ mà để ta chen vào đây. Đến khi lấy máu, hắn nhất định sẽ ra giám sát. Nếu m.á.u ta bị phát hiện là không thuần, tất sẽ liên lụy đến hắn, nên hắn tuyệt đối không cho phép ta bị rút máu.”

“Đến lúc đó, hai người hãy giả chết. Yêu thuần huyết đã c.h.ế.t sẽ bị lôi ra ngoài, treo lên để rút sạch máu. Đó là cách duy nhất rời khỏi ngục thất trước khi bị thí nghiệm.”

“Các ngươi… có giả c.h.ế.t được không?”