Người Nhặt Xác Trong Game Vô Hạn

Chương 59



“Tôi trở thành chủ nhân thứ hai của thi thể, cũng sẽ có thể kỹ năng lúc còn sống của anh ta, ngoại trừ kỹ năng linh hồn, những kỹ năng khác đều không chiết khấu.” Hạ Bạch nói.

Trông cậu lơ ngơ, nhưng thực ra đầu óc lại thích vận chuyển, ngăn cách với thế giới bên ngoài, vận chuyện với lĩnh vực mà bản thân cảm thấy hứng thú. Cậu đã nghĩ đến tại sao kỹ năng linh hồn không thể được đảm bảo có thể sử dụng được hoàn toàn.

“Tôi cảm thấy có thể hoàn toàn sử dụng kỹ năng cơ thể.” Cậu chưa thật sự sử dụng cánh tay giun, nhưng có một loại cảm giác, nếu muốn, cậu có thể phá được cả mái nhà bệnh viện.

“Về phần kỹ năng linh hồn, có thể là không hoàn thiện, sức mạnh giảm bớt, hoặc là không thể sử dụng. Kỹ năng linh hồn hẳn là có liên kết với linh hồn, con người có ba hồn bảy phách, sau khi chết đi, ba hồn về trời, trong cơ thể chỉ còn lại phách. Nhưng trên thực tế, có rất nhiều người nói linh hồn chính là hồn phách, có hồn có phách. Có lẽ hệ thống trò chơi đã nhận định như vậy, linh hồn trong kỹ năng linh hồn bao gồm cả hồn phách, sau khi chết đi, thi thể chỉ còn phách không hoàn chỉnh, cho nên kỹ năng linh hồn cũng không hoàn chỉnh, tôi không thể hoàn toàn sử dụng.”

“……”

Nhị Oa ngơ ngác.

Dương Mi không hiểu ra sao.

Đây là lần đầu tiên Hoa Hạo Minh thấy có người phân tích kỹ năng của mình theo cách này, một người chơi bình thường có được kỹ năng đã phải cám ơn trời đất lắm rồi, còn có ai sẽ suy xét đến tại sao hệ thống trò chơi chỉ giao một phần kỹ năng, tại sao kỹ năng đó không thể kéo dài được chứ.

Lăng Trường Dạ…… Cảm nhận được thành ý và thái độ của Hạ Bạch.

Đôi mắt hạnh to tròn của Hạ Bạch mang theo ánh sáng lấp lánh nhìn về phía Lăng Trường Dạ.

Lăng Trường Dạ: “Mỗi thành viên trong đội Công Kiên đều có biên chế đặc biệt, đều phải trải qua sự phê chuẩn của cục trưởng Cục quản lý trò chơi, không phải cứ tôi nói là được. Tôi sẽ báo lên tình huống của cậu, cậu chờ thông báo đi.”

Hạ Bạch lập tức gật đầu, “Vâng!”

Cậu vốn định hỏi bọn họ có từng nhìn thấy kỹ năng của ông nội hay không. Lăng Trường Dạ là đội trưởng của đội Công Kiên, Dương Mi là người chơi có số tích phân đứng đầu, Nhị Oa là người chơi từng vào trò chơi nhiều, bọn họ có thể là những người có khả năng đã từng gặp ông nội trong nhóm người chơi nhất.

Khi cậu đang định hỏi, Quách Dương bước vào.

Quách Dương rất phấn khích khi nhìn thấy được nhiều thần tượng như thế, không biết lấy hồ sơ bệnh án ở đâu, đưa cho bọn họ ký tên.

“……”

Sau khi Quách Dương tiến vào, những người khác cũng lần lượt đi vào, Hạ Bạch thấy thế thì từ bỏ, hiện tại bọn họ cũng xem như đã quen biết, sau này vẫn còn có cơ hội hỏi, không cần gấp.

Cậu thấy lão Mã đã khập khiễng đi cùng với mọi người thì liền rời khỏi phòng bệnh đuổi theo ông.

Hạ Bạch: “Lão Mã, sau này chú có dự định gì không?”

Hạ Bạch là người mà Mã Đồng Phong biết ơn nhất trên đời, ông cũng không hề giấu giếm Hạ Bạch, nói: “Bọn họ tìm cho tôi một công việc, hỏi tôi có muốn làm không. Công việc kia nói đơn giản là đi cứu những người muốn tự sát.”

Ông nói: “Tôi không xác định tôi có thể làm được hay không, tôi muốn đi theo nhìn xem. Bọn họ nói nếu cuối cùng tôi lựa chọn ở lại làm việc thì bọn họ sẽ chữa khỏi chân cho tôi.”

“Khá tốt.” Hạ Bạch nói: “Lão Mã, chúc mừng chú.”

Lão Mã vẫn chưa có tinh thần, đôi mắt đỏ hoe trên khuôn mặt thăng trầm của cuộc sống, tràn đầy sự mệt mỏi bị năm tháng và xã hội tàn phá, nhưng ông đã lộ ra nụ cười đầu tiên sau khi Hà Gia Tú sau khi chết, mặc dù nhỏ bé, “Cảm ơn cậu, Hạ Bạch. Cậu nói cái mạng này của tôi không rẻ, nếu tôi còn có thể cứu mạng của người khác, tôi nhất định sẽ cố gắng làm cho nó phát huy chút giá trị.”

Lão Mã đi theo nhân viên công tác rời đi.

Hành lang bệnh viện vốn là nơi chứng kiến ​​niềm vui nỗi buồn của sự sống và cái chết, có tiếng khóc tuyệt vọng cùng tiếng cười điên cuồng cũng không biết truyền đến từ nơi nào, ánh sáng lờ mờ chiếu lên khung cảnh gầy yếu khập khiễng của ông, trên mái tóc khô ánh lên tia sáng mỏng manh.

Ngoài cửa sổ, tiếng xe cấp cứu nối tiếp nhau vang lên, có lẽ không lâu nữa, thế giới của họ không còn có thể duy trì được sự yên bình bề ngoài, sắp sụp đổ tan vỡ.

Nhìn thấy bóng lưng lão Mã khập khiễng cố gắng bước đi, Hạ Bạch dường như thấy được bóng dáng của rất nhiều người.

Sống trong cuộc sống hòa bình bé nhỏ, tìm kiếm ánh sáng trong một thế giới tan vỡ.

Hạ Bạch mím môi, đi về phòng của cậu và Chung Tử Thương, ngày mai cậu cũng còn công việc của mình.

Sau khi Hạ Bạch xuống lầu, Hoa Hạo Minh đứng ở phía sau cậu ở cách đó không xa hỏi Lăng Trường Dạ: “Sao anh lại gạt cậu ấy, rõ ràng anh có thể quyết định, cục trưởng cũng chỉ là bình phong mà thôi.”

Anh ta không hiểu, “Anh còn không có cộng sự, Hạ Bạch chính là cộng sự phù hợp với anh nhất. Chờ khi cậu trưởng thành hơn một tý, có nhiều xác chết và kỹ năng hơn, tổ hợp hai người liền đỉnh của chóp luôn rồi? Đừng nói đến đội Công Kiên, cậu ấy vào Vong Xuyên cũng được luôn.”

Hầu hết các thành viên của đội Công Kiên đều sẽ có một cộng sự. Khắp nơi đều có trò chơi xuất hiện, trò chơi cần công phá cũng rất nhiều, không có khả năng tất cả thành viên của đội Công Kiên đều cùng vào trò chơi, một người đi thì lại rất nguy hiểm, cho nên sẽ có từng nhóm cộng sự, cùng vào trò chơi, thời gian lâu rồi sẽ trở thành bạn đồng hành vào sinh ra tử.

Lăng Trường Dạ là đội trưởng, vẫn luôn không có cộng sự.

Kỹ năng của anh đặc biệt, thuộc về kiểu gặp mạnh càng mạnh hơn, gặp yếu sẽ bị hạn chết.

Sức mạnh của Nhị Oa rất mạnh, nhưng cậu bé không cần kỹ năng, vào trò chơi mười lần thì chưa chắc đã xài một lần.

Kỹ năng của Dương Mi xài rất tốt, nhưng Lăng Trường Dạ chê cậu ta đần, lại không thích dùng kỹ năng của cậu ta.

Mấy năm nay anh đều cùng đồng đội hoặc là vào trò chơi một mình, vẫn luôn chưa từng có cộng sự, có thể có liên quan đến tính cách thích tự dôi của anh, cũng là chưa gặp người phù hợp.

Hiện giờ Hoa Hạo Minh cảm thấy người phù hợp đó đã xuất hiện rồi.

Lăng Trường Dạ túm áo gió trên vai, nói: “Tôi không cần cộng sự, có điều tôi sẽ nghiêm túc suy nghĩ việc cậu ta gia nhập vào đội Công Kiên. Cậu ta mới có kỹ năng, còn chưa phát triển, vào đội Công Kiên sớm sẽ bị chú ý, chưa chắc là chuyện tốt.”

Nói xong anh quay đầu lại, bắt được hai tên nghe lén một cách chính xác.

Nhị Oa đứng ở phía sau cửa ủ rủ ôm hủ bắp rang quý giá của mình, cao hơn tý là Dương Mi đang thò đầu ra.

Dương Mi nói: “Đội trưởng cho Hạ Bạch vào đi, em cảm giác cậu ấy muốn ngủ với anh ó.”

“……”

Dương Mi nói rất nghiêm túc, “Mấy ngày nay em cảm giác được, Hạ Bạch không muốn ngủ với em, là muốn ngủ anh rồi. Khi mọi người thuật lại chuyên trong trò chơi với bên viện nghiên cứu, em đứng ngoài cửa nhìn vào, ánh mắt của Hạ Bạch từng liếc nhìn anh rất nhiều lần, cậu ấy đang thèm cơ thể của anh lắm đó.”

Hoa Hạo Minh: “……”

Anh ta và Hạ Bạch từng vào một phó bản dị hóa sở thích, anh ta rất có quyền lên tiếng. Anh ta cảm thấy nên đổi chữ “Cơ” thành “Thi” đi.

Sử dụng kỹ năng linh hồn nhiều quả nhiên ảnh hưởng linh hồn. Anh ta chân thành đề nghị Dương Mi, “Gần đây vào trò chơi đừng sử dụng thẻ người yêu nữa.”

Hàng mi dài của Lăng Trường Dạ hơi cụp xuống, vẻ mặt như suy tư gì.

Không phải, có lẽ nào anh ấy tin thật hả trời? Hoa Hạo Minh hỏi: “Đội trưởng, anh suy nghĩ gì thế?”

Lăng Trường Dạ: “Tôi nghĩ, cậu ta cũng không thể làm cộng sự của tôi, nguy hiểm lắm.”

Hoa Hạo Minh cảm thấy có lý, có một cộng sự lúc nào cũng mơ ước xác của mình thì đúng là nguy hiểm thật, nếu gặp lại một phó bản cỡ như viên y học Hòa Bình kia, nếu Hạ Bạch không nhịn được mà biến cơ thể anh biến thành thi thể thì phải làm sao đây?

Lúc này là đã là 11 giờ 35 đêm.

Khi Hạ Bạch trở về, Chung Tử Thương chỉ cho rằng cậu ra ngoài tản bộ.

Mấy ngày gần đây, nhóm tình nguyện viên hoàn thành xong công việc liền lập tức trở về nơi an toàn này, Hạ Bạch ngược lại với bọn họ, chỉ cần lúc nào có thời gian rảnh rỗi đều ra ngoài đi dạo.

Lúc đầu Chung Tử Thương còn tận tình khuyên bảo cậu, sau lại thấy cậu vẫn luôn nghĩ cách lén chạy ra thì liền bỏ cuộc.

Thấy cậu trở về, cậu ta cũng đơn giản nói câu như bình thường, “Đàn em Hạ Bạch về rồi à?”

Hạ Bạch “Ừm” một tiếng, cũng không nhắc đến trò chơi, “Đàn anh, em đi tắm trước.”

Chung Tử Thương: “Cậu đi đi, cứ sử dụng nhà vệ sinh thoải mái, tôi sử dụng xong rồi.”

Hạ Bạch mang quần áo vào nhà vệ sinh, quần áo của cậu không biết đã ướt bao nhiêu lần khi ở trong trò chơi, có hơi khó chịu. Thực ra cậu cũng có hơi hâm mộ chuyện Lăng Trường Dạ thay quần áo kia.

Sau khi mặc bộ đồ ngủ có mùi bột giặt và mùi nắng nằm ở trên giường, Hạ Bạch cho em gái Tuyết Mộc ăn trước, sau đó dạo một vòng ở trung tâm giao lưu người chơi.

Giống như trước đây, hơn một nửa số bài viết trên trang chủ của trung tâm giao lưu người chơi đều liên quan đến mở khóa map trò chơi cùng ngày.

App trò chơi sẽ công bố, Cục quản lý trò chơi cũng không che giấu người chơi, phần lớn trung tâm giao lưu sẽ nhanh chóng nhận được thông tin liên quan.

Hôm nay ngoại trừ bài về rạp chiếu phim Hài Hòa, còn còn có một bài viết hot khác về Cổ Toàn Côn.

Cổ Toàn Côn là người chơi có xếp hạng cao trên bảng xếp hạng tích phân, lịch sử có thành tích tốt nhất là 29, thường xuyên xuất hiện từ 35 đến 50. Ngày hôm qua gã ở vị trí 42 trên bảng xếp hạng, hôm nay bỗng nhiên không thấy nữa.

Không còn trên bảng tích phân có hai loại khả năng, một là thứ hạng đã tụt xuống ngoài 50, hai là đã chết.

Tích phân là được tích lũy theo thời gian, nói như vậy, biên độ tăng giảm sẽ không lớn trong một hoặc hai ngày, cho nên trong số rất nhiều bài đăng của rạp chiếu phim Hài Hòa, xuất hiện một bài thảo luận Cổ Toàn Côn.

《 Cổ Toàn Côn biến mất trên bảng xếp hạng rồi, không phải đã chết rồi chứ? 》

Chủ thớt: Không thể nào, tôi từng cùng vào một trò chơi với Cổ Toàn Côn, cảm giác anh ta có kinh nghiệm phong phú trong trò chơi, lại tàn nhẫn độc ác, lấy mạng của người chơi mới ra thế mạng của mình, chỉ xem như công cụ người để phá game, sao người như thế có thể chết được?

2L: Không thể nào, đấy chính là đại lão trên bảng xếp hạng đấy, có khi nào chỉ là bị tụt hạng hay không?

3L: Tụt cái rắm, chết rồi. Động não tý đi, nếu chỉ là tụt hạng, phải là mấy tích phân phía dưới anh ta sẽ tăng lên cùng lúc, hôm nay chỉ có một trò chơi bị phá, chẳng lẽ bọn họ đều vào trò chơi đó sao?

4L: Không có khả năng bọn họ đều cùng vào trò chơi, nhưng khả năng Cổ Toàn Côn vào trò chơi kia rồi ch·ết ở bên trong khá lớn đấy.

5L: Cổ Toàn Côn chết cũng không có gì hiếm lạ, anh ta cũng chỉ có như vậy, anh ta chỉ toàn dựa vào lừa người để lên bảng xếp hạng, cánh tay giun của gã rất mạnh, nhưng chẳng là gì trong nhóm đại lão chân chính cả.

6L: Lầu trên chưa từng đánh với anh ta đúng không? Cánh tay giun của anh ta có thể đào hố để trốn thoát, lại cực kỳ có sức công kích mạnh, bén nhọn, vừa tấn công vừa phòng thủ, anh nói chỉ như vậy? Tôi nói mọi người nghe, có thể lên bảng thì đã là một người không đơn giản rồi.

Hạ Bạch nhìn đến đây thì ngừng, không ngờ cậu lại phát hiện được têm công dụng của cánh tay giun ở đây.

Chui xuống đấ.

Con giun chui xuống đất là rất hợp lý.

Nói như vậy, lúc ấy khi hoa khôi quỷ đuổi theo Cổ Toàn Côn, lựa chọn đầu tiên của gã có thể là đào hố trốn đi, nhưng gã lại kéo cậu chặn hoa khôi quỷ. Bản thân gã cũng có rất lớn trách nhiệm trong việc bị hoa khôi quỷ gi.ết ch.ết.

Hạ Bạch lại xem thảo luận của mọi người về rạp chiếu phim Hài Hòa thêm một chút, phần lớn đều tập trung vào Nhị Oa, Lăng Trường Dạ và Cổ Toàn Côn, những cái khác đều là hẹn nhau đến rạp chiếu phim Hài Hòa xem phim, lâu lắm rồi bọn họ chưa xem phim, cuối cùng cũng xuất hiện một rạp chiếu phim an toàn, đương nhiên là phải đi xem rồi.

Hạ Bạch ra ngoài xét lượng vé bán ra của Rạp chiếu phim Hài Hòa.

Rạp chiếu phim Hài Hòa không có bị trò chơi phá hỏng, ngày hôm sau vẫn có thể tiếp tục kinh doanh như bình thường, đừng nói ngày hôm sau, vé cả một tuần đều được đặt hết cả rồi.

“……”

Xem ra là thật sự nhịn lâu lắm rồi, đương nhiên cũng có người chỉ là đi xem náo nhiệt, gần đây có rất nhiều người chơi tập trung ở thành phố Tuyền Quảng.

Chị Vưu Nguyệt sẽ được tăng lương sao?

Sau khi xem xong, Hạ Bạch lại về giao diện cá nhân trong app trò chơi, mở sách xác chết.

Cổ Toàn Côn đang nằm ở trang thứ nhất, giống với em gái Tuyết Mộc, gã cũng có thể hoạt động ở trong sách xác chết. Thực ra Hạ Bạch muốn thử gọi gã ra một lần, xem gã có phải là linh hồn không hoàn chỉnh, nói cụ thể là chỉ còn một phách không còn ba hồn như cậu đoán hay không.

Cậu đưa ngón tay chọt Cổ Toàn Côn một cái, Cổ Toàn Côn lập tức ôm lấy ngón tay của cậu.

Hạ Bạch: “?”

Cậu liền tìm khăn giấy ướt để lau tay.

Quả nhiên hồn phách không hoàn chỉnh, biến thành tên ngốc rồi.