Người Nhặt Xác Trong Game Vô Hạn

Chương 75



“Trước khi tôi và anh tôi trở thành người chơi có được một ít tiền, mẹ và bà của tôi đã qua đời, sau đó anh tôi cũng qua đời, cũng chỉ còn lại mỗi ông nội. Chăm sóc một mình ông nội dễ dàng hơn so khi ấy với anh tôi chăm sóc nhiều người như vậy, còn không bì kịp.”

“Năm ngoái, hội trưởng Hội Học Sinh đã tốt nghiệp, ta tích cực tham ứng tuyển rồi trở thành hội trưởng mới, bắt đầu quan tâm đến nhiều học sinh hơn, có thể nghỉ xả hơi trong sự vất vả. Sau đó tôi dần quen với cuộc sống như vậy, tôi giống như mang theo anh tôi cùng sống, vất vả, mỏi mệt, trách nhiệm và yêu thương chính là nền tảng của linh hồn anh ấy.”

“Sau đó nữa, tôi trong cuộc sống như thế này, tôi dần dần cảm nhận lại được chính mình, tôi cũng thích sống có trách nhiệm như thế này.”

Chung Tử Thương quay đầu nhìn về phía Hạ Bạch, bỗng nhiên, không khỏi muốn hỏi cậu em vẫn luôn ngồi ở bên cạnh mình yên tĩnh lắng nghe một câu: “Đàn em, thỉnh thoảng cậu có cảm giác giống tôi không?”

“Có.” Hạ Bạch gật đầu, “Tôi rất hiểu đàn anh. Khi tôi đối mặt với Hỉ Thần nhà mình thì cũng y thế này, tôi muốn dẫn họ về nhà.”

Chung Tử Thương: “……”

Một tý cảm xúc đau buồn và thất bại đã bị một câu “Hỉ Thần” của Hạ Bạch thổi bay mất rồi.

Có đôi khi, Chung Tử Thương cảm thấy Hạ Bạch là một chú yêu tinh kỳ lạ không hiểu nhân thế.

“Đi thôi, nên đi ăn sáng rồi, còn không đi nữa là nghỉ ăn luôn đấy.” Chung Tử Thương phủi phủi quần, phủi sạch mọi thứ rồi đứng dậy.

Lúc này Hạ Bạch mới phát hiện, trong phòng luyện tập chỉ còn lại hai người họ. Cậu vội đứng lên, cần phải ăn.

Hai người đi tới nhà ăn nhỏ muộn hai ba phút, lúc đi đến đó, Vương Vi và Trương Nhuận Nguyệt cũng vừa mới đến cửa nhà ăn.

Nhìn thấy bọn họ, ánh mắt Vương Vi sáng lên một chút.

Hạ Bạch nhìn thấy cô đang cầm một hộp cơm, còn có một chai sữa bò. Hộp cơm trắng đó là thứ nhóm loại kém bọn họ đều ăn hàng ngày, nhưng bọn họ không có sữa bò, không biết Vương Vi lấy được từ đâu.

“Các cậu đến là tốt rồi.” Trương Nhuận Nguyệt nói: “Chúng tôi còn tưởng rằng hội trưởng sẽ không đến ăn chứ, Vi Vi đang muốn mang cơm cho hai cậu đấy.”

Chung Tử Thương cũng nhìn về phía cơm hộp cùng chai sữa bò trong tay Vương Vi.

Vương Vi đi đến trước mặt rồi nhét chúng vào tay của cậu ta, “Hội trưởng, cậu ăn một chút đi. Tôi tin cậu, sẽ không đi sửa mặt đâu.”

Sữa bò trong tay còn nhiệt độ ấm áp, nếu trong trường mà nhận được một chai sữa bò như vậy có thể chỉ là chuyện thường tình, nhưng ở nơi này, bọn họ lại không có tư cách uống sữa.

Chung Tử Thương nhìn về phía Vương Vi, “Cô lấy sữa ở đâu đó?”

Trương Nhuận Nguyệt cười nói: “Cậu ấy đổi lắc tay với Dương Mi, cậu ấy muốn cho hội trưởng ăn ngon tý ấy mà.”

Chung Tử Thương sửng sốt, lại cúi đầu nhìn về phía cô, Vương Vi giống như bị cậu ta nhìn đến ngại ngùng, cô quay đầu nói với Hạ Bạch: “Đàn em Hạ Bạch!”

Tự dưng bị điểm danh, Hạ Bạch mờ mịt: “Hả?”

Vương Vi: “Chị cũng tin tời cậu, mấy bộ phận trên mặt của bọn họ đều là của người chết.”

Hạ Bạch vẫn mờ mịt như thế, “À.”

Vương Vi: “Cho nên chị sẽ không đi sửa mặt!”

Hạ Bạch: “A.”

Trương Nhuận Nguyệt nhìn người này rồi lại nhìn người kia, mím môi nhịn cười, “Nếu đã đến rồi thì chúng ta cùng vào nhà ăn ăn cơm đi.”

Bốn người đi vào nhà ăn, đánh giá một vòng.

Vương Vi nói: “Hội trưởng, việc mà cậu làm có ý nghĩa, vốn có một người chơi muốn đi sửa mặt trước bữa sáng, sau khi nghe cậu nói xong thì không đi nữa.”

Người chơi vốn đăng ký sửa mặt lúc tối hôm qua đang ngồi ở bàn phía tây nhà ăn.

Cậu ta chỉ nhìn thoáng qua người chơi kia rồi đi thẳng, Trương Nhuận Nguyệt thấy cậu ta cầm chai sữa bò đi về phía của Dương Mi thì vội túm chặt lấy cậu ta, lôi cậu ta sang bàn bên cạnh. Cô nói: “Cậu uống đi, còn không uống là sẽ bị lạnh đấy, đây là tấm lòng của Vi Vi mà.”

Chung Tử Thương: “Vậy còn lắc tay.”

Vương Vi vội xua tay, “Vòng tay đó không đáng giá gì đâu, tôi có nhiều lắc tay lắm.”

Dưới ánh nhìn chăm chú của Vương Vi, Chung Tử Thương do dự một chút, vuốt cái chai còn hơi ấm, sau đó ngửa đầu uống sữa.

Sau khi bị cuốn vào trò chơi kinh dị này gần một tuần, đây là lần đầu tiên cậu ta uống sữa bò, một chai sữa bò nóng ấm.

Vương Vi mím môi, nhếch khóe miệng lên thành một vòng cung rất nhỏ.

“Chị ấy thích hội trưởng của các cậu.” Dương Mi nhỏ giọng nói ở bên tai của Hạ Bạch.

Hạ Bạch biết được từ miệng của các thành viên đội Công Kiên, Dương Mi rất ngốc, nhưng rất nhạy cảm với tình cảm, vì anh ta dùng nhiều thẻ người yêu, kỹ năng linh hồn ảnh hưởng linh hồn, cho nên anh ta nhìn cái gì cũng giống tình yêu, còn thường xuyên tung bộ lọc búa lua xua.

Nhưng mà lần này, không biết anh ta có nói trúng hay không.

Hạ Bạch nhìn thoáng qua bên kia, sau đó vùi đầu ăn cơm của mình.

Không khí trong nhà ăn sáng nay vừa áp lực lại nôn nóng.

Lời của Chung Tử Thương đúng là có hiệu quả, người vốn đã quyết định đi sửa mặt, hiện giờ lại bắt đầu xoắn xuýt, nhưng hôm nay là ngày cuối cùng, ngày mai chính là ngày đánh giá cá nhân. Vốn dĩ bọn họ đã tốn rất nhiều tâm sức cho việc sửa mặt, tiết mục còn chưa chuẩn bị đâu vào đâu, hiện giờ vừa gấp vừa sợ, cứ y kiến bò trên chảo nóng vậy.

Hạ Bạch ăn xong cơm trắng, uống một miếng nước ấm, “Bọn họ sẽ đi sửa mặt sao?”

Lăng Trường Dạ: “Đi. Hiện giờ còn chưa lộ ra hậu quả của việc sửa mặt, nhưng đều biết được hậu quả của đánh giá ngày mai, có thể sống lâu thêm một ngày thì đỡ được một ngày.”

Hạ Bạch gật đầu, lấy kem dưỡng da mặt từ trong túi ra, vừa bôi vừa quan sát bọn họ. Sáng nay, lúc thảo luận về tác dụng phụ chuyện sửa mặt của Hồ Dịch Hàng, cậu không thoa kem dưỡng da mặt, thấy mọi người đều nôn nóng lo lắng vì sửa mặt, cậu quyết định quyết định phải bôi kem dưỡng da mặt cho tốt.

Chú ý tới Lăng Trường Dạ đang nhìn mình, cậu ngẩng đầu, “Anh nhìn tôi cái gì, chẳng lẽ ngày hôm qua tôi thức đêm quan sát Hồ Dịch Hàng có quầng thâm mắt rồi?”

Lăng Trường Dạ lại liếc cậu một cái, không nói cậu có hay không, trực tiếp đưa cho cậu một một lọ kem dưỡng mắt, “Tối qua thức đêm có quầng thâm mắt sẽ tính là tai nạn lao động.”

Hạ Bạch ngơ ngác mà tiếp nhận, “Tôi thật sự có quầng thâm mắt rồi sao?”

“Để anh xem nào.” Dương Mi xoay mặt của Hạ Bạch qua, “Cũng ổn mà, không có, không rõ lắm.”

“Oa! Đội trưởng cho em cái này luôn, đây là loại kem dưỡng mắt đắt nhất trong khu mua sắm app game đấy.”Chuyên gia chăm sóc da Dương Mi liếc nhìn kem dưỡng mắt trong tay Hạ Bạch, nói: “Em xài chắc chắn sẽ không có tý quầng thâm nào luôn.”

Người mới chăm sóc da Tiểu Bạch lại nhìn cái lọ màu đen, cong mắt mỉm cười rồi bỏ kem dưỡng mắt vào túi..

Dương Mi: “Em thoa đi.”

Hạ Bạch cúi đầu: “Ngại lắm.”

Dương Mi mờ mịt, “Em bôi kem dưỡng da mặt không ngại, sao bôi kem mắt lại ngại?”

Hạ Bạch: “Bởi vì là đồ hối lộ chăng?”

“……”

Đúng như lời Lăng Trường Dạ, những người vốn hôm định đi sửa mặt, sau khi xoắn xuýt, vẫn lựa chọn sửa mặt.

Bác sĩ phẫu thuật thẩm mỹ cứ mỗi tiếng rưỡi lại tiếp nhận một thực tập sinh, buổi tối 8 giờ không ai được phép xếp hàng nữa, cả buổi sáng đã lãng phí thời gian sửa mặt cho hai người, những người khác sợ mình không có được suất, cho nên cứ chen lấn nhau xếp hàng.

Trong phòng luyện tập loại kém, Chung Tử Thương hỏi Vương Vi: “Cô thật sự không đi sao?”

Vốn biết người chơi hệ chữa trị có thể sửa mặt, cô cũng muốn đi sửa mặt, hôm qua đã báo danh hôm nay sẽ đến sửa mặt.

Vương Vi nhìn cậu ta lắc đầu, “Không đi.”

Cô nói: “Tôi muốn sạch sẽ.”

Khi bọn họ đang nói chuyện, có một thực tập sinh vừa mới sửa mặt xong trở về, không biết cậu ta nghĩ cái gì lại lớn tiếng nói: “Các cậu không cần phải xoắn, hôm nay đã không còn xuất sửa mặt rồi! Mấy người xếp hàng đều bị trợ lý đổi về cả rồi.”

Cậu ta vừa nói xong, không khí phòng luyện tập lại khác hẳn.

Do dự có làm hay không là một chuyện, khi không còn cơ hội lại là một chuyện khác.

“Ôi trời! Tôi phải nên đi sửa, tôi còn xoắn xuýt cái gì chứ!”

“Làm sao đây, làm sao đây, không còn cơ hội rồi!”

“Bọn họ dựa vào ngoại hình là thắng rồi, chúng ta phải làm sao đây, nếu chúng ta không lấy được E……”

Không bao lâu, lại có một thực tập sinh trở về, căm giận mà nhìn chằm chằm Chung Tử Thương. “Tôi vốn có thể sửa mặt! Vốn dĩ hôm nay tôi có suất! Buổi sáng bỏ lỡ lại bị thực tập sinh nhóm loại trung kia giật mất rồi!”

Chung Tử Thương cười cười, “Xin lỗi.”

Vương Vi căm giận đáp lại: “Cho dù hội trưởng không nói, cậu cũng biết không giành lại với người khác còn gì?”

Chẳng mấy chốc, lại có một thực tập sinh trở về, suất sửa mặt của cậu ta cũng bị giật mất rồi.

Trong Idol 404, các thực tập sinh có một hệ thống phân cấp chặt chẽ, trước đây lúc ở cùng nhau bọn họ không hề có nhận thức này, ngay khi đề cập đến ích lợi sống chết, bọn họ dường như đều nghĩ đến những lời của nhà sản xuất từng nói, thực tập sinh ở cấp độ khác nhau sẽ có phúc lợi và đãi ngộ hoàn toàn khác biệt khi ở đây.

Nghe đến không còn suất, rất nhiều thực tập sinh càng muốn sửa mặt, vì thế thực tập sinh của nhóm loại tốt cũng “Muốn” suất của mấy người trong nhóm thấp.

Cố vấn hình thể vốn coi trọng lễ nghi giữa các thực tập sinh, tự nhiên sẽ để hạ đẳng thực tập sinh nhóm loại kém nhường cho thực tập sinh của nhóm loại trung và nhóm loại tốt.

Người bị giật suất sửa mặt, vốn dĩ nên giận đám thực tập sinh của nhóm loại tốt đã cướp của họ, nhưng trông bọn họ cũng thù cả Chung Tử Thương.

Hai cô gái vốn định an ủi Chung Tử Thương, không ngờ cậu ta đã nhìn rõ, “Không sao đâu, chỉ là sự hèn nhát của họ mà thôi, con người là ngốc như thế, khi ở thời điểm khủng hoảng bất lực, kiểu gì cũng sẽ muốn tìm một người để mình oán trách.”

Cậu ta không phải cười miễn cưỡng, là dáng vẻ thật sự không thèm để ý.

Thấy thế, hai cô gái đều nhẹ nhàng thở ra.

Hạ Bạch rất tò mò, sáng nay khi Chung Tử Thương tập hợp mọi người đã nghĩ đến những chuyện này rồi sao.

Chắc là đã nghĩ đến rồi, cho nên mới bình tĩnh như thế.

Đến 9 giờ tối, tổng cộng có mười một thực tập sinh sửa mặt, chiếm người chơi tổng số một phần tư, chiếm 1/4 tổng số người chơi, bao gồm 4 thực tập sinh nhóm loại kém, 5 thực tập sinh nhóm loại trung, hai thực tập sinh nhóm loại tốt.

Đêm nay, hơn một nửa thực tập sinh đều không ngủ được, càng không ngủ được thì càng nôn nóng, lo lắng quầng thâm dưới mắt và khuôn mặt mệt mỏi sẽ ảnh hưởng đến vẻ ngoài của mình trong buổi biểu diễn ngày mai, càng nôn nóng thì càng ngủ không được, trải qua một đêm trằn trọc bất an nhất trong đời.

5 giờ sáng chủ nhật, thực tập sinh chuẩn bị trang điểm và tạo hình. Vẫn ưu tiên thực tập sinh của nhóm loại tốt, thực tập sinh của nhóm loại kém xếp cuối cùng, hơn nữa còn lại rất qua loa.

9 giờ sáng chủ nhật, cuộc thi đánh giá cá nhân đầu tiên chính thức bắt đầu.

Trường quay vẫn như lần trước họ đến, ngoại trừ ban giám khảo chỉ có hai mươi chỗ ngồi. Thực tập sinh nhóm loại tốt ngồi ở trên sô pha đơn, thực tập sinh nhóm loại trung ngồi ở ghế dựa, thực tập sinh nhóm loại kém thì đứng.

Nhà sản xuất nhìn có chút phấn khích, “Các bạn thực tập sinh thân mến, cuối cùng thì buổi biểu diễn đánh giá cá nhân cũng bắt đầu rồi, các bạn đã chuẩn bị cho buổi biểu diễn của mình như thế nào rồi?”

Không có câu trả lời, nhưng vì sợ bị cố vấn hình thể đánh, cho nên mấy thực tập sinh lớn tiếng trả lời: “Rất tốt!”

“Rất tốt à.” Khuôn mặt nghiêm túc âm trầm của nhà sản xuất lộ ra nụ cười, “Các khán giả của chúng ta rất nóng lòng muốn xem rồi, như vậy, buổi diễn hôm nay của chúng ta chính thức bắt đầu!”

Dứt lời, trên bốn bức tường xuất hiện bốn màn hình lớn quen thuộc, nhìn thấy những màn hình lớn gần như bao quanh trường quay, nhiều thực tập sinh không khỏi cảm thấy nhịp tim đập nhanh hơn, tựa như bên trong có ác quỷ.

Đúng là bên trong có quỷ thật.

【Òa! Cuối cùng cũng đến rồi! Hôm nay có loại đúng không, tôi không chờ nổi nữa rồi!】

【Á á á, món ăn tinh thần của tui, 404 ới, không có mày tao sống thế nào đây. 】

【Nhanh nhanh nhanh, bắt đầu biểu diễn lẹ lên! 】

Nhà sản xuất: “Bây giờ tôi sẽ giải thích quy tắc đánh giá của cuộc đánh giá cá nhân lần này với khán giả và thực tập sinh. Sau mỗi một màn diễn của thực tập sinh, khán giả và giám khảo sẽ lần lượt đánh giá ngoại hình và tài năng của thực tập sinh, trong đó ngoại hình chiếm 60% đánh giá cá nhân, tài năng chiếm 40% đánh giá cá nhân, đánh giá của khán giả chiếm 90% đánh giá cuối cùng, giám khảo chiếm 10%, thực tập sinh có đánh giá cuối cùng là F sẽ bị loại trực tiếp.”

“Lần này, chúng ta sẽ dựa theo thứ tự từ cao đến thấp trong lần xếp hạng trước, đệ nhất vị lên đài chính là Dương Mi!”

【Á á á, mối tình đầu của tui! 】

【Tui nhớ chàng trai tình đầu của tui muốn chết luôn!】

【Gửi trăm nụ hôn đến chàng trai tình đầu của tui, tặng AX2 luôn nè!】